Lôi Dực vẫn giứ một vẻ mặt lạnh băng, nếu không muốn nói là hắn đang muốn phanh thây cả nhà này ra!
Thật không ngờ cô ta tuổi còn nhỏ như vậy mà đã có tính cách nham hiểm như vậy rồi, nghĩ đến muốn giết chết cô ta, nhưng lại nể tình hai vị phụ huynh này nên mới gác lại.
Mặc kệ là đang bị cả nhà này vay bủa inh ỏi đến nhức cả đầu, hắn vẫn ung dung đi vào nhà tắm gột rửa cái mùi kinh khủng đang xông lên não, sau đó mới đi nói chuyện rõ ràng với ba mẹ Lưu.
Lưu Thoại Mỹ từ đầu chí cuối vẫn một mực khóc đến hết cả nước mắt, nhưng trong lòng thì đang lo lắng không thôi, tại sao anh ta có thể bình tĩnh như thế?
Ba mẹ Lưu sau một hồi thấy hắn bị mắng vẫn làm vẻ mặt điềm tĩnh như không có chuyện gì, lại càng tức tối thêm, định nói gì đó lại thấy Lôi Dực lôi điện thoại ra nói chuyện, bảo là đi điều tra cái gì đó. Tên tiểu tử này lại còn nghi oan cho con gái bảo bối của hai người?
"Thật uổng công chúng tôi cưu mang cậu ở đây! Đây là cách cậu báo ân sao?"
Lôi Dực ánh mắt lúc này đã hiện lên tia khát máu, nhưng vẫn giữ một giọng lạnh băng:
"Xin nhắc cho các vị nhớ, đây không thể gọi là cưu mang được, vả lại chính các người một mực giữ tôi lại!"
Lúc này bọn họ mới cứng họng, nói không nên lời. Đúng thật là nếu họ không giữ hắn ta lại thì mọi chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-bot-gion-chut/2151979/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.