Chương trước
Chương sau
Hàn Nhất Nhất cười xong, há to miệng uống bát canh mà vú Ngô bưngcho cô, căn bản là không để ý đến lời mình vừa nói, người nói vô tình,người nghe hữu ý.

Hạ Trảm Bằng thong thả mở miệng, "Sau này con đừng gọi ta là cha nuôi nữa, trực tiếp gọi ta là ba!"

Một ngụm canh thiếu chút nữa thì phun ra, cố nuốt xuống, lại sặc đếnmức chảy cả nước mắt, vú Ngô ở bên cạnh không ngừng vỗ lưng, "Cô từ từmột chút, đừng có vội như vậy! Từ từ một chút sẽ không bị sặc!"

Hạ Trảm Bằng đứng bên cạnh, nhìn thấy cảnh này, lại cảm thấy thực ấm áp, cười lớn nói: "Có phải đã dọa con rồi không?"

Một lúc sau, Hàn Nhất Nhất mới bình ổn lại, đôi mắt trong veo diễm lệ như mây trôi, "Con không nghe lầm chứ!"

"Con vừa nói, con muốn gả cho người đàn ông nhiều tiền nhất đẹp trainhất thành phố F, muốn nói đến nhiều tiền nhất thì khẳng định phải là Hạ gia nhà chúng ta, người đàn ông đẹp trai nhất Hạ gia và nhất thành phố F chính là con trai ta, con gả cho con trai ta thì sau này con có thểtrực tiếp gọi ta là ba được rồi, chẳng lẽ ta nói sai sao?"

"Khụ khụ khụ. . . khụ khụ. . ." Hàn Nhất Nhất vì lời nói này mà lại ho không ngừng.

"Đừng quá kích động, cha nuôi không có lừa con, con trai ta rất đẹptrai!" Điều này thực sự không phải là Hạ Trảm Bằng khoa trương về HạThiên Triệu, trên thực tế, hắn vừa anh tuấn vừa có năng lực, chỉ làkhông chung tình với đàn bà, nhưng Hạ Trảm Bằng lại không nghĩ như vậy,chỉ cần Hàn Nhất Nhất gả vào Hạ gia, ông nhất định sẽ che chở cho HànNhất Nhất, cho dù có ly hôn, ông cũng sẽ đem nửa tài sản của Hạ gia chocô đứng tên thừa kế, để cô cả đời này không phải lo lắng về cuộc sốngnữa.

Trong thành phố này, muốn tìm một người thật lòng với HànNhất Nhất cũng không phải là chuyện dễ dàng, so với tìm ở nơi khác, chibằng trực tiếp gả vào nhà mình, ít nhất còn có ông chăm sóc.

"Không không. . . Hạ lão gia, tiểu thư nhà chúng tôi chưa lấy ai, còn Hạ thiếu đã từng lấy đến 8 người vợ, vạn nhất sau này bỏ rơi tiểu thư nhàchúng tôi thì làm thế nào, tuyệt đối không thể!" Vú Ngô còn lo lắng hơncả Hàn Nhất Nhất, bà không chấp nhận để Hàn Nhất Nhất nhảy vào hố lửa.

Ánh mắt Hàn Nhất Nhất nhìn vào một góc, trầm tư suy nghĩ.

‘Gả cho Hạ Thiên Triệu? Gả cho Hạ Thiên Triệu? Gả vào Hạ gia, vậy thìcó thể thường xuyên đối mặt với Hạ phu nhân, như vậy thì muốn điều trahung thủ giết A Thất sẽ dễ dàng rồi, thậm chí, cô cũng muốn biết Hạ phunhân tại sao lại muốn dồn cô vào chỗ chết, nếu chỉ vì không muốn HạThiên Triệu lấy một người xấu xí mà giết cô, thì chứng tỏ tâm địa bà tahiểm ác đến mức nào, bà ta không muốn vợ của Hạ Thiên Triệu là một người xấu xí, vậy thì người xấu xí là cô tại sao lại không nhân cơ hội này mà khiêu khích bà ta. . .’

"A Li. . . A Li. . ." Hạ Trảm Bằng gọi liền mấy tiếng, Hàn Nhất Nhất mới từ trong suy tư mà định thần lại.

"Thế nào? Đề nghị này của cha nuôi không tồi chứ!"

"Cha nuôi, là con trai của người lấy con, hắn có đồng ý hay không mớilà trọng tâm, con không muốn mặt dày mày dạn đâu!" Cô chu miệng, tỏ rahơi bất mãn.

"Điều này con không cần lo lắng, lời ta nói, contrai ta khẳng định sẽ nghe, cha nuôi cũng chỉ là muốn tốt cho con, saunày gả vào Hạ gia, chúng ta chính là người một nhà, con cứ bầu bạn vớiông già cô đơn ta đây là được rồi!" Tuy con cái ông không ít, nhưngkhông có đứa nào chịu cùng ông nói chuyện phiếm, ngược lại những ngàynày ở cùng với Hàn Nhất Nhất, lại cảm thấy vô cùng thân thiết.

"Tiểu thư, cô phải suy nghĩ cho kỹ!" Vú Ngô ở một bên khuyên giải cô,nhưng trong lòng, thực ra bà cũng là lo lắng cho Hàn Nhất Nhất, bác sỹTần tự nguyện cô độc cả đời, nhưng Hàn Nhất Nhất muốn tìm một người đànông tốt, dường như là một việc rất khó, trên đời này, có mấy người đànông không coi trọng diện mạo chứ.

"Con xấu xí như thế này, contrai của người khẳng định sẽ không thèm lấy, như thế này con sợ sẽ dọađến người của Hạ gia!" Hàn Nhất Nhất rất biết rõ mình.

"Ai nóicon xấu, ta sẽ bịt miệng người đó lại! Con trai ta không phải là ngườithô tục như vậy, trước đây con trai ta đã từng thích một người đàn bàrất xấu xí, có điều sau đó không biết tại sao người đàn bà đó lại biếnmất." Đối với Hàn Nhất Nhất, Hạ Trảm Bằng vẫn có chút tiếc nuối vì chưagặp được cô.

"Thật vậy sao!" Hàn Nhất Nhất có chút chột dạ, người đàn bà xấu xí mà ông nói đến kỳ thật chính là cô.

"Con cứ chờ tin tốt lành của cha nuôi đi!" Hạ Trảm Bằng nói như đinh đóng cột.

"Vậy A Li xin nghe lời của cha nuôi!" Hàn Nhất Nhất ưng thuận.

Đối với cô, nếu muốn điều tra ra cái chết của A Thất và việc mình bịhại năm đó, còn có chuyện ngọc bội, cô buộc phải tiếp cận Hạ phu nhânmới có thể điều tra ra, mà gả cho Hạ Thiên Triệu, cũng là lý do tốt nhất tiện lợi nhất nhanh chóng nhất, đây là một cơ hội lựa chọn tốt nhất màông trời ban cho cô, nếu bỏ lỡ, thì cô có thể cả đời này cũng không thểbáo thù cho A Thất.

Nếu cứ sống như vậy, để người hy sinh vì côkhông được an nghỉ, cô sống còn có ý nghĩa gì, còn tình yêu, đối với côđã là một chuyện rất xa vời rồi.

Cô đã từng dành cả chân tình vàdũng khí để yêu Lãnh Nghiêm, nhưng cái anh ta cho cô lại chỉ là lợidụng, thứ cô có được chỉ là một tình yêu đầy dối trá, từ đó, cô khôngcòn dám tin tưởng nữa.

Biệt thự Hạ gia

Hạ Thiên Triệu vì cú điện thoại thúc giục của cha mà phải về nhà.

"Cái gì? Ba muốn con kết hôn?" Hạ Thiên Triệu ngạc nhiên nhìn người cha trước giờ chưa từng quản đến chuyện hôn nhân của hắn, bây giờ lại muốnsắp xếp hôn sự cho hắn.

"Thế nào? Con có ý kiến?" Thái độ của ông vẫn giống như đang phân phó công việc ngày thường, chỉ cần ông nóiđược, cho dù là ai cũng phải phục tùng.

"Những người vợ mà conlấy ba vẫn không ngại nhiều không ngại phiền sao? Con khó khăn lắm mớiyên tĩnh không lấy vợ được vài năm không phải là rất vừa ý ba và mẹsao?" Hạ Thiên Triệu phản bác lại Hạ Trảm Bằng.

"Nhưng hiện giờcon đã 32 tuổi rồi, em trai con cũng đã 30, con lấy 8 người vợ chẳng cóai là không bị con bỏ, so với như vậy, không bằng để ba tìm cho con mộtchỗ dựa!"

"Chỗ dựa? Đàn bà như thế nào có thể làm chỗ dựa? Bâygiờ có mấy người đàn bà không ham tài sản của Hạ gia chứ." Hạ ThiênTriệu nói không chút e dè, tuy hắn rất đẹp trai, nhưng đàn bà lại càngcoi trọng tiền của hắn hơn, nếu hắn không có tiền không có gia tài, dùcó đẹp trai nữa thì những người đàn bà đó cũng sẽ không thèm để mắt đến.

"Ham tiền của con chứng tỏ con có bản lĩnh đó!" Hạ Trảm Bằng bình thảnđáp lại, "Dù sao thì hôn sự lần này, ba thay con quyết định rồi, con bénày cũng không xinh đẹp gì, nhưng rất hiền lành, con xem những người đàn bà con chọn trước đây, người nào cũng xinh đẹp mỹ miều, nhưng chẳng ai ở lại được, cho nên ba tìm cho con một người không xinh đẹp!"

Hạ Trảm Bằng ngược lại lấy việc Hàn Nhất Nhất xấu xí nói đến thật vĩ đại, rất hợp lý lẽ.

Hạ Thiên Triệu im lặng nhìn Hạ Trảm Bằng, không biết trong đầu ông đang nghĩ gì, kéo hắn về nhà để nói với hắn những lời này, nói cho hắn biếtông đã tìm một người xấu xí để làm vợ thứ 9 của hắn.

"Gâu gâu. . . gâu gâu. . ." Tiểu Bạch quẩn quanh dưới chân hắn, nghe được tiếng kêucủa nó, hắn ôm nó vào lòng, đây đã trở thành một thói quen của hắn.

"Nếu con không đồng ý thì sao?" Hạ Thiên Triệu vuốt ve lông của Tiểu Bạch, lạnh lùng nói.

"Không thể không đồng ý!" Hạ Trảm Bằng kiên quyết đáp lại, nhưng rấtnhanh ông liền phát hiện phương thức thể hiện của mình sai rồi, đối vớiHạ Thiên Triệu giờ đây đã thành công đến mức không lời nào nói nổi, ôngkhông thể dùng sức mạnh, vì thế vội vàng đổi giọng.

"Ba đã lớntuổi rồi, cũng chẳng sống được mấy năm nữa, ba bang hội cũng đã giảitán, lúc tuổi già muốn nhìn thấy con thành gia thất tốt đẹp một lần lẽnào khó như vậy sao?"

"Nếu ba muốn con kết hôn, thì con kết hôncho ba xem là được rồi, hà tất phải để con lấy một người xấu xí." Bảnchất của đàn ông trời sinh vẫn là không thích đàn bà xấu.

"Xấu xí thì có sao? Con năm đó cũng từng yêu một người xấu xí, bọn họ đều nóivết sẹo đó của cô ta đáng sợ như ma quỷ!" Hạ Trảm Bằng giảng giải đạo lý như một đứa trẻ đòi ăn kẹo.

"Cô ấy là cô ấy, không ai có thể sosánh với cô ấy được!" Trong con mắt lạnh lùng của Hạ Thiên Triệu ánh lên đau đớn, Hàn Nhất Nhất biến mất đã bốn năm, dù hắn có tìm kiếm thế nàocũng không tìm thấy cô, mà cái chết của A Thất cũng không có bất kỳ phát hiện nào mới, điều này vẫn luôn là nỗi đau ẩn chứa trong lòng hắn.

"Ba không phải là muốn con so sánh với cô ấy, con cũng đã nói, dù saokết hôn là để cho ba xem, vậy thì con cần gì phải để ý xem đối tượng kết hôn là ai?"

"Ba tại sao lại khăng khăng muốn con cùng cô ấy kếthôn? Có ý đồ gì?" Hạ Thiên Triệu thấy ba cứ muốn hắn lấy người đàn bàkia, hắn lại trở nên tò mò. "A Li là do Tần Phái phó thác cho ba, tuyrằng không xinh đẹp nhưng rất lương thiện, ba lại không yên tâm gả nócho người khác, sợ người ta đối xử với nó không tốt, như vậy thì ba đãphụ sự giao phó của Tần Phái trước lúc lâm chung rồi!" Nói xong, đôi mắt Hạ Trảm Bằng đã ngấn lệ.

Giữa Tần Phái và ba hắn có một số khúcmắc, hắn ít nhiều cũng nghe nói, nhưng Tần Phái năm lần bảy lượt cứu HạTrảm Bằng, cho nên hắn ít nhiều có thể lý giải được một chút tâm lý muốn báo ân của ông.

"Vậy là ba muốn con cả đời này thay ba chăm sóc cô ấy?" Hạ Thiên Triệu trực tiếp chỉ ra sự lợi hại của vấn đề.

"Cô ấy muốn kết hôn, ba chỉ muốn đáp ứng nguyện vọng của cô ấy mà thôi, còn sau này có thể ở cùng nhau hay không, đó là chuyện của hai con, basẽ không quản, con không đến nỗi ngay cả việc muốn báo ân này của bacũng không thể đáp ứng chứ." Hạ Trảm Bằng vẻ mặt chân thành nói, tronglòng lại chắc mẩm, ông không tin con trai ông đến mức này vẫn còn cựtuyệt ông.

"Lấy cô ấy thì được, nhưng con nói trước, sau này khicon ly hôn ba không được can thiệp, ngoài ra cuộc sống riêng của haichúng con ba cũng không được can thiệp!" Hạ Thiên Triệu chỉ có thể miễncưỡng chấp nhận việc lấy cô, nhưng khi thời gian đã kha khá, hắn khẳngđịnh sẽ ly hôn giống như trước kia, đến lúc đó hắn có thể cho cô phí lyhôn nhiều hơn bất kỳ người vợ nào trước đó.

Trong lòng Hạ TrảmBằng lại có tính toán khác, cho dù ly hôn, ông cũng có biện pháp, theochút hiểu biết của ông đối với con trai mình, ông cảm thấy Hàn Nhất Nhất không chừng có thể thu phục vị đại thiếu gia không yên phận này.

Ông vỗ vai con trai nói: "Chỉ cần con lấy cô ấy, đừng ngược đãi cô ấy,ba cái gì cũng có thể đáp ứng, nhưng trong vòng ba năm không được lyhôn, sau ba năm con không muốn ly hôn là tốt nhất, còn nếu con muốn lyhôn thì ba cũng không cản con, có được không?"

"Ba năm?" Hạ Thiên Triệu kêu lớn vẻ không phục, vợ của hắn chưa ai vượt qua được ba tháng.

"Thiên Triệu, ba sẽ không can thiệp con ly hôn sau ba năm, chẳng lẽtrong ba năm có một người vợ lại khó thực hiện như vậy sao?" Hạ TrảmBằng dùng lý lẽ để thuyết phục.

Hạ Thiên Triệu nhìn Hạ Trảm Bằng nói: "Được, tùy ba muốn làm thế nào thì làm!"

Không đợi Hạ Trảm Bằng nói thêm, hắn ôm Tiểu Bạch bỏ đi, đối với ngườigià sẽ có thời kỳ hồi xuân, hắn tình nguyện trốn tránh, mà Hạ Trảm Bằnghiện giờ trong mắt hắn, chính là lúc thời kỳ hồi xuân tới rồi, nếu không tại sao lại đưa ra yêu cầu vô lý như vậy, thật không biết người con gái xấu xí kia xấu đến mức nào, lại còn chấp nhận một hôn lễ không có tìnhyêu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.