Chương trước
Chương sau
"Cháu tên là Tần Mạch Li, phu nhân gặp cháu có chuyện gì sao!" Vừanhìn thấy là Hạ phu nhân, ánh mắt của Hàn Nhất Nhất đã ẩn giấu sự oánhận, người đàn bà này thiếu chút nữa đã hại chết mình, là hung thủ giếtchết A Thất, nhưng hung thủ đứng trước mặt cô, cô lại không thể tố cáo.

Cô nắm chặt tay, nói với mình phải bình tĩnh.

"Ta nhớ ra rồi, cô là con gái của một người bà con xa của bác sỹ Tần,cô là cháu họ của ông ta, đúng không!" Hạ phu nhân đã có ấn tượng, bọnhọ bốn năm trước đã từng gặp nhau, người con gái này vẫn xấu xí nhưtrước.

"Vâng, không biết phu nhân đến đây có chuyện quan trọng gì không?" Cô cố tỏ vẻ bình tĩnh mà lạnh nhạt, nói với mình không đượcbiểu hiện ra quá nhiều nhân tố tình cảm.

"Là thế này, bởi vì lãogia nhà ta gần đây thường xuyên đến đây, nên ta muốn biết lão gia cóphải đã thích chỗ này rồi hay không, cho nên đến xem sao, nếu có thể, ta muốn. . ."

"Lão gia nhà phu nhân?" Hàn Nhất Nhất có chút nghi ngờ mà nhìn bà ta.

"Tiểu thư, hóa ra cô không biết, vị này là Hạ phu nhân vợ của Hạ lão gia!" Mẹ Ngô ở bên cạnh giải thích.

"Đúng vậy, ta là vợ của Hạ Trảm Bằng!" Hạ phu nhân nhấn mạnh thêm mộtlần nữa, nhìn Tần Mạch Li, bà ta cảm thấy Hạ Trảm Bằng có thể đã thíchngười con gái này, tuy nói là trẻ, nhưng màu da lại kém như vậy, trênmặt còn đầy những nốt lấm tấm, đến bà ta còn nhìn không được.

Hàn Nhất Nhất phản ứng lại, cô hẳn phải sớm đoán ra, ở thành phố F mang họHạ chẳng có mấy người, vậy thì Hạ Thiên Triệu cũng chính là con trai của cha nuôi của cô, người đàn bà trước mắt này là phu nhân của cha nuôi,đi một vòng, cô lại đụng phải Hạ gia.

"Hóa ra là phu nhân của cha nuôi!" Cô giả bộ có chút kinh ngạc, "Vú Ngô, đi rót trà đi!"

"Cha nuôi?" Lần này đến lượt Hạ phu nhân kinh ngạc, Hạ Trảm Bằng nhậncon gái nuôi từ khi nào, bà ta hoàn toàn không biết, hơn nữa lại làngười con gái mà bà vừa nhìn đã thấy ghét.

"Vâng, bởi vì chú củacon đã ra đi, cho nên đã phó thác con cho Hạ lão gia, Hạ lão gia liềnnhận con làm con gái nuôi." Cô cẩn thận ứng phó, nhìn người đàn bà bênngoài thì đoan trang cao quý nhưng bản chất lại thật xấu xa.

"Hóa ra là vậy, vậy thì ta hiểu rồi!" Sắc mặt bà ta có chút xấu hổ.

Hai người đứng ở một bên xem ra lại càng thêm khó xử, Hàn Nhất Nhất mời bà ta vào trong uống trà nhưng bà ta mượn cớ có việc phải đi, nhìn thấy bóng lưng bà ta rời đi, Hàn Nhất Nhất trong lòng khẽ nói: "A Thất, tôisẽ giúp anh điều tra rõ sự thật, anh đã vì tôi mà chết, tôi nhất định sẽ thay anh tìm ra hung thủ."

Công ty thương mại quốc tế AK.

"Aily, cô qua đây một chút!" Giám đốc lớn tiếng gọi.

Ở công ty thương mại quốc tế, cơ bản là mỗi nhân viên ở đây đều có têntiếng Anh, Hàn Nhất Nhất cũng không ngoại lệ, tên tiếng Anh của cô chính là Aily.

Hàn Nhất Nhất nhanh chóng đến trước mặt giám đốc, "Xin hỏi có việc gì!"

"Cô gọi điện thoại tới hỏi xem, bên khách sạn Vạn Thiên tại sao lại rút mất hai gian phòng mà công ty chúng ta đã đặt từ 3 ngày, phải biết làngày mai khách hàng sẽ đến, nếu để khách hàng nước ngoài cảm thấy chúngta ngay cả khách sạn cũng sắp xếp không tốt, vậy thì công ty chúng tacòn có cái gì có thể khiến họ tin tưởng được đây." Sắc mặt của giám đốcrất khó coi, phải biết rằng lần này tới đây đều là những khách hàng vôcùng quan trọng, hơn nữa còn có một khách hàng đã dặn dò là muốn ở tạikhách sạn Vạn Thiên.

Hàn Nhất Nhất sau khi nhận được nhiệm vụ,liền gọi điện thoại đến bộ phận phục vụ khách hàng của Vạn Thiên, truyhỏi rốt cuộc là có chuyện gì, đáp án bên kia đưa ra lại là đã kín phòng.

"Ba ngày trước chúng tôi đặt phòng, các cô đâu có nói đã kín?" Hàn Nhất Nhất nhẹ nhàng nói, hy vọng đối phương có lời giải thích hợp lý.

"Xin lỗi, do nhân viên phục vụ lúc đó không tra rõ ràng, hệ thống kỳthực đã kín phòng, có điều cô ta không nhìn thấy, gây phiền phức cho côxin lượng thứ." Nhân viên phục vụ nói câu xin lỗi rất chuyên nghiệp,không hề có chút thành ý.

"Đây là lỗi của công ty các cô, không nên để khách hàng phải chịu."

"Chúng tôi đã xử phạt nhân viên phục vụ đó rồi!"

"Chúng tôi hiện giờ chỉ có một yêu cầu, chính là tối mai và hai buổitối tiếp theo phải giữ lại hai gian phòng, đây mới là cách giải quyếtkhó khăn, bởi vì lần này chúng tôi có việc gấp, cũng xin cô phối hợp một chút, xem có thể có hai gian phòng trống trong thời gian này hay không, bởi vì chúng tôi lần này là do khách hàng yêu cầu, cho nên chỉ có thểxin các cô giúp đỡ." Hàn Nhất Nhất cố gắng nói thật nhẹ nhàng thật nhẹnhàng.

"Thực xin lỗi, chúng tôi không thể đáp ứng." Nhưng đốiphương lại lạnh lùng mà cự tuyệt, thậm chí còn cúp luôn điện thoại vớicô.

Nắm chặt điện thoại Hàn Nhất Nhất tức giận, đây chính là kiểu phục vụ của khách sạn năm sao ư? Có kiểu đối xử với khách hàng như vậysao? Cho dù thế nào, cô phải khiếu nại, điện thoại không được, vậy thìcô sẽ trực tiếp đến khách sạn gặp giám đốc, bởi vì cô biết điện thoại có thể không gọi được đến chỗ giám đốc, cho dù thế nào, cô cũng không thểđể công việc của mình gặp sai sót.

Khách sạn Vạn Thiên

Hàn Nhất Nhất đứng trước phòng làm việc của giám đốc tư vấn lễ tân, nhânviên tư vấn chỉ mỉm cười nói, xin hỏi có thể giúp gì cho cô?

HànNhất Nhất đành phải giảng giải dông dài một lượt, đáp án nhận được vẫnlà: "Xin lỗi, khách sạn chúng tôi đã kín phòng, hai gian phòng mà cô đãđặt trước không đặt được."

"Nhưng lúc đó không hề nói cho chúngtôi là không đặt được, hiện giờ khách hàng của chúng tôi sắp đến rồi,các người lại nói không đặt được." Hàn Nhất Nhất cố nén lửa giận tronglòng.

"Thực xin lỗi, tôi xin thay mặt cho nhân viên phục vụ lúcđó xin lỗi cô vì thông tin sai sót, thực sự xin lỗi." Cô ta tỏ vẻ vôcùng xin lỗi, nhưng Hàn Nhất Nhất cần không phải là lời xin lỗi.

"Tiểu thư, tôi năn nỉ cô, cô xem thế này có được không, cô có thể dànxếp một chút với những khách thuê khác được không? Lần này chúng tôithực sự là rất gấp." Hàn Nhất Nhất không ngừng bày tỏ cô đang rất cầnhai gian phòng này.

Nhưng thái độ hòa hoãn và khả năng không giải quyết được vấn đề của nhân viên phục vụ ở đây khiến cô phát điên, côkhông hiểu nổi tại sao lại không đặt được hai gian phòng đó.

Cô một lần lại một lần lặp đi lặp lại. Đột nhiên có một con chó sủa vang với cô.

"Tiểu Bạch, mày làm sao vậy?" Hạ Thiên Triệu đeo kính râm, không hiểutại sao Tiểu Bạch lại đột nhiên mất kiểm soát như vậy, bước chân hắncũng dừng lại.

Tiểu Bạch từ trên lòng hắn nhảy xuống, nhanh chóng chạy đến chỗ Hàn Nhất Nhất, vừa chạy vừa sủa gâu gâu.

"Tiểu Bạch. . . Tiểu Bạch. . ." Hạ Thiên Triệu bước theo hướng Tiểu Bạch.

"Gâu gâu. . . gâu gâu. . ." Tiểu Bạch đột ngột chạy đến cạnh Hàn NhấtNhất, ra sức dùng mũi ngửi hít cô, mùi hương này Tiểu Bạch từ xa đã ngửi thấy.

Hàn Nhất Nhất nghe được tiếng sủa liền quay đầu lại, nhìnthấy Tiểu Bạch, trong mắt cô lộ ra kinh ngạc và vui mừng, trong lòng lại thầm gọi lớn: "Tiểu Bạch. . . Tiểu Bạch. . ."

Nhưng cô lại không dám đến ôm Tiểu Bạch, bởi vì thân phận hiện tại của cô không thể đến ôm nó.

"Gâu gâu. . . gâu. . ." Tiểu Bạch vẫn ngửi hít bên chân cô, Tiểu Bạchxác định không sai mùi hương của cô, nhưng cô tại sao một chút cũngkhông muốn ôm nó?

Hạ Thiên Triệu dừng trước mặt cô, cách lớp kính râm nhìn người đàn bà mặt đầy tàn nhang này, không có gì đặc sắc, nếunói chính xác đặc sắc chính là xấu xí, nhưng Tiểu Bạch tại sao lại cóbiểu hiện khác thường như vậy? Hắn không hiểu nổi.

Hàn Nhất Nhấtthật không ngờ sẽ gặp lại Hạ Thiên Triệu trong tình huống này, hắn sovới bốn năm trước càng thêm lạnh lùng, cả người tản ra khí chất khiếnngười khác không thể đến gần, nhưng tim của cô lại bất giác đập mạnh.

Nhìn hắn một cái, vội vàng quỳ xuống, ôm lấy Tiểu Bạch, "Con chó nhỏ này thực đáng yêu!"

"Bỏ nó xuống!" Hạ Thiên Triệu lạnh lùng nói.

Hàn Nhất Nhất lại cười nói: "Con chó nhỏ này dường như lại rất thích tôi, có thể để tôi ôm một chút được không?"

Hạ Thiên Triệu bỏ kính râm xuống, nhìn hai lúm đồng tiền hiện bên khóe miệng kia, hắn dường như nhìn thấy một khuôn mặt khác.

Hàn Nhất Nhất ngẩng đầu đón nhận ánh mắt thâm sâu không nhìn thấy đáykia, chỉ một cái rồi vội vàng cúi đầu xuống không dám nhìn đến lần thứhai, lo sợ chính mình sẽ để lộ ra sơ hở.

Tiểu Bạch thật ngoanngoãn mà rúc vào lòng cô, giống như trước kia, nó cọ cọ vào quần áo cô,tham lam hít hà mùi hương quen thuộc kia.

Nhìn thấy Tiểu Bạch đột nhiên lại ngoan ngoãn nằm yên trong lòng một người đàn bà xa lạ, HạThiên Triệu lại một lần nữa kinh ngạc.

"Cô là ai? Tại sao lại ởđây?" Hạ Thiên Triệu lạnh lùng lên tiếng, nhìn người đàn bà xa lạ dườngnhư đột ngột xuất hiện trước mắt mình.

"Hạ thiếu, để tôi giảithích!" Một nhân viên tư vấn ân cần bước lên trước, ưỡn ngực, dùng thanh âm mềm mại ngọt ngào nói rõ tình hình Hàn Nhất Nhất vì sao lại ở đây.

Sắc mặt lạnh lùng của Hạ Thiên Triệu nghe xong còn lạnh lùng hơn.

"Ba ngày trước không từ chối khách hàng, dựa vào cái gì mà hôm nay lạitừ chối khách hàng, chẳng lẽ đây là lỗi của khách hàng sao?" Ý kiến củakhách hàng luôn là điều Hạ Thiên Triệu tôn trọng nhất, khách sạn nămsao, hắn muốn tất cả phải là tốt nhất, bất kể là trang bị phần cứng haytrang bị phần mềm của khách sạn.

"Nhưng thưa Hạ thiếu, lúc đóthật sự là hệ thống bị lỗi, mà hiện tại quả thực đã không còn phòng."Nhân viên tư vấn bị thái độ lạnh lùng của Hạ thiếu dọa đến nỗi không dám tự mình đa tình nữa.

"Tôi nghĩ cô bắt đầu từ bây giờ phải đi học lại lớp bồi dưỡng người mới một lần nữa đi, và gọi cả giám đốc của cáccô đến văn phòng của tôi!" Hạ Thiên Triệu vẫn như trước không chút biểucảm.

Hàn Nhất Nhất đối với thái độ xử lý sự việc của Hạ ThiênTriệu khá hài lòng, thậm chí có chút kính trọng hắn, sườn mặt anh tuấncủa hắn vẫn đầy nam tính như vậy.

Đột nhiên, Hạ Thiên Triệu xoayngười, vừa lúc đối diện với ánh mắt của cô đang nhìn hắn, cô thất kinhvội né tránh, Hạ Thiên Triệu đối diện với đôi mắt trong suốt kia, tronglòng cả kinh, nhưng rất nhanh lại khôi phục vẻ bình tĩnh, lý trí nói cho hắn biết, người đàn bà này không phải là Hàn Nhất Nhất.

Hắn ôm lấy Tiểu Bạch từ tay cô, Tiểu Bạch lập tức sủa vang lên.

"Vị tiểu thư này, hai gian phòng của cô sẽ giao cho cô đúng hạn!" Nóixong, Hạ Thiên Triệu ôm Tiểu Bạch tiếp tục đi về phía trước, không quaylại nhìn bất kỳ ai lấy một lần.

Chỉ có Tiểu Bạch vẫn cố sức sủavang, Hàn Nhất Nhất nhìn theo bóng dáng họ đi xa dần, trong lòng gọilớn: "Tiểu Bạch. . . Tiểu Bạch. . . chị rất nhớ em. . ."

Còn thái độ tiếp theo của nhân viên phục vụ khách hàng đối với cô đã hoàn toànthay đổi, nói sẽ lập tức sắp xếp phòng cho cô. . .

Dịch: Benbobinhyen

Chương 138: Thu mua, gặp lại người quen

Công ty thương mại quốc tế AK.

"Aily, cậu có biết không, công ty chúng ta bị thu mua rồi, không biếtchúng ta có bị sa thải hay không." Mini một nữ đồng nghiệp của công tyAK ghé sát vào bên tai Hàn Nhất Nhất.

"Mặc kệ có bị sa thải haykhông, chúng ta cứ làm tốt công việc của mình là được rồi." Hàn NhấtNhất bình thản nói, hoàn toàn không sợ bị sa thải, đối với cô, chỉ cầncông việc làm tròn trách nhiệm, không thẹn với lương tâm là được.

"Chỉ cần không bị sa thải, thật ra công ty chúng ta bị thu mua mình còn thấy rất vui nữa kia!" Nụ cười trên mặt Mini có chút si mê. Hàn NhấtNhất chỉ có thể lắc lắc đầu, cười theo cô ta, nhưng không hề đưa ra ýkiến.

"Cậu có biết không, CEO của tập đoàn thu mua công ty chúngta vẫn còn độc thân, nghe nói rất đẹp trai, hơn nữa lại chưa từng có tai tiếng, tuy rằng không đủ, nhưng chúng ta có thể ở dưới mà YY anh ấy."Cô ta cười càng thêm si mê.

"Mini, nếu cậu còn không trở về chỗ,phiên dịch đơn hàng mà bên Canada yêu cầu, mình nghĩ cậu thực sự sẽ bịsa thải đấy." Hàn Nhất Nhất đành phải nhắc nhở cô ta, nếu đơn hàng nàykhông đưa ra được, muốn không sa thải cô ta cũng khó.

"Trời ơi!Aily, I love you! Nếu không phải là cậu nhắc mình, thì mình đã quên mấtrồi!" Mini kinh hãi, vội vàng trở lại chỗ làm việc của mình, nhanh chóng bận túi bụi lên.

Nhân viên của toàn bộ tập đoàn công ty AK thống nhất chuyển đến tòa nhà bên cạnh, cùng thuộc một tòa nhà với tập đoànmới đã thu mua, tất cả nhân viên của công ty AK tạm thời đều có thể ởlại, đồng thời về nhân sự không có bất kỳ sự điều chỉnh nào, đây là docông ty mới sắp xếp, xem ra CEO của công ty mới vẫn thực là không tồi,trong lòng Hàn Nhất Nhất khe khẽ đưa ra quan điểm của mình.

Phảibiết rằng, tổng bộ của công ty AK đều ở nước Mỹ, thành phố F chỉ là mộtchi nhánh nhỏ bé mà thôi, tổng cộng nhân viên chỉ có 32 người, chủ yếulà phụ trách việc phiên dịch, và chuyển tiếp công việc giao dịch giữatổng bộ và thành phố F, 32 người này đều thành thạo nghiệp vụ và về mặtphân công không hề thừa ra một người, vì thế không cắt giảm nhân viên là sáng suốt.

Ngoại trừ xảy ra biến đổi về tòa nhà làm việc, nhữngcông việc khác về cơ bản không có gì thay đổi, Hàn Nhất Nhất thỉnhthoảng phải tăng ca, về công việc vẫn có thể tự ứng phó, thỉnh thoảngcũng nghe Mini tán chuyện, toàn là về CEO, như đẹp trai thế nào, bêndưới có bao nhiêu người ái mộ anh ta. . .

Trong thang máy sau khi ăn trưa trở về, Mini như mọi khi nói với cô: "Aily, chiều nay CEO sẽ tổ chức họp toàn thể công ty, đến lúc đó chúng ta có thể tận mắt chứngkiến CEO đẹp trai anh tuấn của chúng ta trông ra làm sao rồi." Cô tachắp hai tay, trên mặt cười tươi như hoa.

Hàn Nhất Nhất nhìn bộ dáng của cô ta, lại nhịn không được mà cười.

Lúc này, thang máy đột nhiên dừng lại, cửa thang máy mở ra, bước vào là hai người đàn ông mặc tây trang màu đen.

Hàn Nhất Nhất theo bản năng ngẩng đầu lên lùi về phía trong thang máy,chừa chỗ cho bọn họ, khi cô nhìn thấy một trong số họ, tim cô chợt nhảythót lên.

Đây quả là trùng hợp, thành phố F lớn như vậy, ngườivốn cho rằng sẽ không gặp phải lại gặp phải rồi, người đàn ông lại rấtbình thản nhìn cô, không có bất kỳ thái độ gì.

Vẫn là phong tháitao nhã mà cao quý đó, Mini lại thì thào bên tai cô: "Không biết CEO của chúng ta sẽ đẹp trai đến mức nào, nhiều phụ nữ theo đuổi anh ta nhưvậy, mà anh ta đều không để vào mắt, thật đúng là thần tượng của mình."

Hàn Nhất Nhất nhìn chằm chằm sườn mặt kia, dường như không nghe thấy bất kỳ lời nào.

Mini lấy tay huých cô, "Cậu lẽ nào một chút cũng không tò mò sao?"

"Nhiều phụ nữ theo đuổi anh ta như vậy mà còn không theo đuổi được, nói không chừng là GAY!" Hàn Nhất Nhất chịu không nổi mấy ngày nay Mini cứhuyên thuyên không dứt về CEO, hơn nữa lại còn cứ lặp đi lặp lại mấy câu nói đó, cô quyết định kích thích thần kinh của Mini, để cô ta hoàn toàn hết hy vọng.

"Trời ơi! Sao có thể như vậy! Mình không tin!" Mini nói lớn.

Người đàn ông phía trước quay đầu lại nhìn hai cô, một người đàn ôngmặc tây trang trong số đó lạnh lùng hỏi: "Các cô ở bộ phận nào?"

"Liên quan gì đến anh?" Mini khó chịu đáp lại, khi cô ta nhìn thấy khuôn mặt kia, nhịn không được mà ngây ngốc kêu to: "Oa, thật đẹp trai! Trờiơi, sao lại có thể đẹp trai đến vậy, còn đẹp trai hơn cả Hanazawa!"

Ngay lúc này, chuông cửa thang máy vang lên, Hàn Nhất Nhất kéo tay côta chạy ra khỏi thang máy. Mini vừa chạy vừa oán trách cô sao lại chạynhanh như vậy, phải để cô ta nhìn soái ca thêm một lúc nữa chứ.

Thật sự là oan gia ngõ hẹp, lại có thể đụng phải Lãnh Nghiêm ở đây!

"Lãnh Nghiêm. . ." Đúng vậy, từ lần trước cô cự tuyệt cùng anh bỏ đi,đây là lần đầu tiên họ gặp lại, anh nói sẽ đợi cô, nhưng từ sau khi đó,cô không nhận được bất kỳ một dòng thư hay cuộc điện thoại nào của anh,có lẽ đó hoàn toàn chỉ là tình cảm đơn phương của cô mà thôi.

Đột nhiên cảm thấy tâm tình suy sụp, Hàn Nhất Nhất xoay người một mình đi ra.

Trong WC, trong phòng pha trà, đều có con gái đang thảo luận về cuộchọp toàn công ty chiều nay, thảo luận về CEO độc thân, chủ đề tán chuyện của phụ nữ vĩnh viễn là đàn ông, quần áo và trang sức, ngoài ra còn có** của người khác.

Hàn Nhất Nhất rửa tay, đột nhiên hiểu ra.

Vì sao lại đụng phải Lãnh Nghiêm trong thang máy này chứ? Tại sao mọingười đều nói đến CEO? Đẹp trai cao quý độc thân. . . Phải chăng là đang nói đến Lãnh Nghiêm?

Nghĩ đến đây, cô gần như chạy đến trước máy tính, nhanh chóng tìm kiếm thông tin về việc công ty AK bị thu mua, quả nhiên, thu mua AK chính là công ty thương mại mới phát triển của tậpđoàn Lãnh Thị, Lãnh Thị sau khi trải qua kinh doanh bất động sản, lạimột lần nữa tiến quân ra thương mại quốc tế, thu mua 82% cổ phần củacông ty AK của Mỹ, hành động này bị giới truyền thông nói là người phụtrách muốn mượn việc này để đẩy giá cổ phiếu của Lãnh Thị, và thươnghiệu của Lãnh Thị từ ẩm thực, khách sạn đến bất động sản lại đến vớithương mại quốc tế, đồng thời chia tách nó ra trên thị trường quốc tế. . .

Trong cả cuộc họp, lời nói của Lãnh Nghiêm rất ít, đơn giản mà chặt chẽ, phương thức chiến lược và phát triển nghiệp vụ, nói rất sinhđộng mà giàu tình cảm, từ lúc đứng lên bục đến lúc xuống không vượt quáthời gian mười phút.

Những người ngồi dưới tham dự hội nghị imlặng như tờ, Lãnh Nghiêm nói xong tiếng vỗ tay vang lên như sấm, thậmchí có nữ sinh thét chói tai, Hàn Nhất Nhất chỉ yên lặng ngồi ở một gócphía sau cùng, nhìn thấy dáng hình anh bị vô số ánh hào quang vây xungquanh.

Một khắc kia, cô cảm thấy chính mình lúc đầu có thể mê đắm anh giống như những người con gái kia, có lẽ mê đắm không phải là yêu,cô tự cảnh báo chính mình, thận trọng không để mình dễ dàng bỏ ra tìnhcảm.

"Aily, đến phòng của giám đốc!" Mini nhỏ giọng nói, như là đã có chuyện gì đó xảy ra.

Hàn Nhất Nhất nhìn cô ta, chờ cô ta nói tiếp.

"Người đàn ông mà hôm qua mình vừa nhìn thấy bước vào thang máy, chínhlà người đàn ông ở bên cạnh CEO, khẳng định là những lời chúng ta nóihôm qua bị anh ta nghe được rồi, Aily, mình cầu xin ông trời bỏ qua cholần này." Tâm trạng Mini có chút lo lắng.

"Không có việc gì đâu!" Cô trái lại còn trấn an Mini, cùng lắm thì cô đi, như vậy càng tốt,hoàn toàn cắt đứt những mong muốn quyến luyến mà cô từng có với LãnhNghiêm.

"Còn không có việc gì, hôm qua trước mặt CEO cậu còn dámnói anh ta là GAY, anh ta khẳng định là tới để trả thù cậu đó! Khốnkiếp, đẹp trai như vậy mà không tha cho một lần sao!" Khi Mini ở trongphòng họp, nhìn thấy CEO đang oai phong trên bục kia chính là soái catrong thang máy, cô ta kinh ngạc đến mức rớt cả cằm.

Hàn Nhất Nhất cho cô ta một nụ cười khoan dung, ung dung đi vào phòng làm việc của giám đốc.

Giám đốc chỉ đặt một bản tài liệu đến trước mặt cô, nặn ra một nụ cườinói: "Bắt đầu từ ngày mai, cô có thể không cần đến đây làm việc nữa!"

Tay Hàn Nhất Nhất đang định cầm tài liệu dừng lại giữa không trung, cô không ngờ tốc độ của Lãnh Nghiêm lại nhanh như vậy.

"Vâng, tôi biết rồi, thưa giám đốc!" Cô không phản kháng, càng không biểu hiện ra một chút bất mãn nào.

"Thật là bình thản! Chẳng trách lại có thể có được vận may tốt nhưvậy." Trên mặt giám đốc lộ ra vẻ cười như không cười, "Điền xong bản tài liệu này, ngày mai đến phòng làm việc của CEO ở tầng 26 để xử lý nghiệp vụ, nói cách khác, cô về sau trực tiếp do CEO quản lý, nghiệp vụ mà côđảm nhiệm có thể thay đổi, công việc sau này sẽ càng bận, những điều côhọc được cũng sẽ giúp cô tăng lên gấp ngàn lần."

"Trợ lý của CEO?" Hàn Nhất Nhất mở to mắt không dám tin, "Không phải là sa thải tôi à?"

"Sa thải cô, vì sao phải sa thải, từ khi cô vào làm việc ở công ty vẫnluôn chăm chỉ, nỗ lực của cô tôi đều có thể nhìn thấy, cô đi rồi tôi lại ít đi một trợ thủ đắc lực, có điều cô đến phòng làm việc của CEO, tôirất lấy làm mừng thay cho cô, sau này không có việc gì thì nhớ trở vềđây thăm chúng tôi!" Thái độ của giám đốc cười rất khách khí.

Hàn Nhất Nhất giống như đang ở trên mây, thoáng chốc từ một nhân viên nhỏbé ở tầng lớp thấp kém ngoi lên tầng trên, hơn nữa lại là nơi ngườingười ngưỡng mộ, cô rốt cuộc là nên cự tuyệt hay là nhận lời?

Lời góp ý tích cực của quản lý và sự nhiệt tình của Mini, khiến cô buộc phải lựa chọn ở lại.

Hàn Nhất Nhất về đến biệt thự, vú Ngô nói với cô, Hạ lão gia đến thăm cô.

"Cha nuôi!" Cô khẽ nhoẻn miệng cười.

"A Li, công việc vất vả như vậy, mệt như vậy thì đừng đi làm nữa!" Hạlão gia nhìn thấy đã 8 giờ tối, cô mới về đến nhà, nhịn không được mànói vẻ đau lòng.

"Không vất vả, rất thực tế!" Mặc dù có chút mệt, nhưng tự lực cánh sinh khiến cô có cảm giác thành tựu và thỏa mãn, hơnnữa mức lương hậu hĩnh có thể nuôi sống cô và vú Ngô.

"Con gáicuối cùng vẫn phải lấy chồng, chỉ cần lấy được tấm chồng tốt, thì cả đời sẽ không phải lo buồn!" Hạ Trảm Bằng vẫn có chút tư tưởng truyền thống, nhìn thấy diện mạo của Hàn Nhất Nhất, ông không khỏi có chút buồn thaycô, diện mạo như vậy làm sao có thể gả cho một người đàn ông vừa có tiền lại vừa có thể đối tốt với cô đây?

"Cha nuôi, người không cần lo lắng cho con, con có thể tự nuôi sống mình, cho dù cả đời này không lấy chồng cũng sẽ không chết đói được." Cô nói có chút bông đùa.

"Sao có thể nghĩ như vậy được, con yên tâm, cha nuôi nhất định sẽ tìmcho con một đám thật tốt! Hôm nay ta đến đây, là muốn hỏi con có yêu cầu gì đối với một nửa sau này?" Hạ Trảm Bằng cảm thấy Hàn Nhất Nhất rấtđáng yêu và khiến ông quý mến, nhưng đứng ở góc độ một người đàn ông,muốn chấp nhận dung mạo của cô là một chuyện phải có dũng khí lớn, vìvậy, ông đau đầu đã mấy ngày nay.

"Cha nuôi đã muốn con lập giađình như vậy, vậy thì hãy tìm cho con người đàn ông nhiều tiền nhất đẹptrai nhất thành phố F là được, con sẽ lập tức lấy người đó!" Nhìn thấyvẻ mặt nghiêm túc của Hạ Trảm Bằng, Hàn Nhất Nhất không nhịn được mà bật cười to lên.

Hạ Trảm Bằng nhìn thấy cô cười vui vẻ như vậy,trong lòng cũng thấy hài lòng, trong thâm tâm, ông luôn muốn mang đếncho cô những thứ tốt nhất. Khi cô vô tình nói muốn gả cho người đàn ôngđẹp trai nhất có tiền nhất thành phố F, ông liền bật cười theo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.