Uông Giai Trừng có chútbất an, nhưng rất nhanh lấy lại bình tĩnh, lại nhìn đến ánh mắt của Hạphu nhân, cô ta có chút áy náy nói: “Bá phụ, kỳ thực ý của cháu là ngọcbội dạng vầy có đọc qua trong sách, ý cháu là loại ngọc này quả thực cóthể mua được.” Hạ Trảm Bằng đột nhiên là nhụt ý chí, vẻ mặt như là mấtmát và đau thương; Hạ phu nhân nhìn thấy vẻ mặt này, tâm đột nhiên nhóiđau, đã trải qua nhiều năm như vậy, ông ta một chút cũng không quên,cũng vẫn nhớ.
+Ngải Châu Bích nhìn biểu tình trên mặt Hạ Trảm Bằng thấy rằng sự tình không đơn giản như bà tatưởng tượng, xem ra khối ngọc bội này đối với Hạ Trảm Bằng có ý nghĩakhông nhỏ, bằng không ông ta sẽ không kích động như vừa rồi.
+“Dương Tình, tôi khôngtìn lần này không hại chết được bà. Cứ ngồi đấy chờ xem, tôi nhất định phải biết rõ ràng là chuyện gì xảy ra”. Ngải Châu Bích trong lòngoán hận nghĩ thầm.
+“Vị đại sư kia là ai?Vì sao phải đúng là khối ngọc kia mới chịu?” Hạ Trảm Bằng Bằng ôm tiahi vọng cuối cùng mà nhìn Ngải Châu Bích.
+“Lão gia, đại sư chorằng chữ “An” đại diện cho sự bình yên, mà hoàng ngọc phải là loại quý hiếm, nếu có cả hai yêu cầu kết hợp lại mới là tốt nhất.” Cái gọilà đại sư thật ra là do Ngải Châu Bích tự biên tự diễn, cho nên giờ cóchút bất an trong lòng.
+“Nói cho ta biết đại sưkia danh hiệu là gì, tới ngày mai đi gặp ông ta.” Dù phải đưa ra hìnhthù đặc biệt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao/3279622/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.