“Nếu mình nói với cậu, mình thật sự có yêu một người, nhưng khôngphải là Hạ Thiên Triệu, cậu có tin không?” Duy nhất Uông Giai Trừng hiểu lầm ý niệm của cô, thì cô phải thẳng thắn nói cho cô ta biết, cô yêuthương một người đàn ông khác, vẫn có thể xem là một lời giải thích tốt.
“Cậu yêu thương người khác?” Uông Giai Trừng có chút khó tin mà nhìn cô.
“Giai Trừng, cậu có nhớ rõ không? Ở Canada có thời điểm, mìnhtừng nói cho cậu nghe, có một người đã cứu mình, mà ngay tại mấy ngàytrước, mình lại lại gặp người đó.” Hàn Nhất Nhất tin tưởng, chuyện này,Giai Trừng nhất định có ấn tượng, đó là lần duy nhất ở trước mặt UôngGiai Trừng cô đề cập tới người đàn ông.
“Cậu nói là người đàn ông ba năm trước đây sao?”
“Đúng vậy, hơn nữa thời điểm này lại gặp lại nhau, bọn mìnhđều nhận ra đối phương, tại thời khắc đó trong lòng mình liền cảm thấyrất hồi hộp. . . hơn nữa. . . . .” Hàn Nhất Nhất có chút ngượng ngùngcúi đầu xuống.
“Nếu là như thế, vì cái gì cậu không đi tìm anh ta, ngược lại, lại ở nơi này của Thiên Triệu chứ?” Uông Giai Trừng khó hiểu hỏi, đốivới sự tình ngày đó của Hạ Thiên Triệu và Hàn Nhất Nhất, có nhiều sựtình mà cô không biết, mà cậu ấy, cho tới bây giờ cũng không nói.
“Không phải mình không nghĩ tới ra đi, mà là mình không điđược.” Ánh mắt Hàn Nhất Nhất thực sự là có chút ý muốn tránh né. Cô đang suy nghĩ là phải dùng cách gì mới có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao/3279621/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.