Chương trước
Chương sau
Mọi người đều đang đợi Mộ Diệc Thần và Tô Vũ Đồng, bây giờ bọn họ tới rời, đoàn xe lập tức khởi động, hướng về khách sạn Avirl.
Bác sĩ nổi tiếng trẻ tuổi có tài nhất Giang Thành kết hôn, phù dâu và phù rể lại là người có tiếng, truyền thông tất nhiên sẽ không bỏ qua tin tức mới này, có mấy chiếc xe tin tức luôn đi theo phát trực tiếp, đến bên ngoài khách sạn, phóng viên càng tụ tập đông hơn.
May mà Mộ Diệc Thần sớm có chuẩn bị, bảo Tiểu Dương sắp xếp rất nhiều bảo vệ và vệ sĩ, cho nên đám cưới rất có trật tự.
Cô dâu chú rể ngọt ngào hạnh phúc dắt tay nhau, bước trên thảm đỏ chầm chậm tiến vào cửa khách sạn, phía sau Mộ Diệc Thần và Tô Vũ Đồng vẫn đi theo còn có vợ chồng đậu bỉ.
Bông tuyết phất phới bay, làm nổi bật ba đôi, cảnh tượng trước mắt đẹp đẽ mà lãng mạn.
Tuy bà Cung không tới lễ cưới, nhưng luôn cầm điện thoại xem trực tiếp.
Bà thấy chiếc xe hoa mình cho người động tay chân vào, lại ở trên một chiếc xe kéo phủ đầy hoa hồng, khuôn mặt già tức đến mức biến sắc, bỗng có một cục máu ứ nghẹn lại trong cổ họng.
Lại thấy cô dâu chú rể tay năm tay cười hạnh phúc, đi vào khách sạn Avirl, phía sau còn có phù dâu phù rể Cung Thiếu Vũ và Thôi Chân Hy, liền tức tối ném điện thoại, giận dữ gào lên:
-A!
Lễ cưới này không có sự tham dự của bà, vẫn được tổ chức rất tốt rất có thể diện, bà rốt cuộc vẫn không ngăn cản thành công.
Hai người con trai của bà cuối cùng vẫn không màng đế sự ngăn cấm của bà, một người lấy Trần Nghiên Nghiên, một người ở bên Thôi Chân Hy.
Trong sảnh cưới sang trọng khách khứa ngồi kín, không những có những người có tiếng trong Giang Thành, còn có cả những bệnh nhân trước kia được Cung Thiếu Dương chữa khỏi.
Mộ Diệc Thần để lễ cưới này náo nhiệt nhất có thể, còn gọi tất cả những người từ giám đốc của các bộ phận trở lên ở tập đoàn Hoa Thành đến, còn quy định mỗi người phải mang theo bạn cùng tham dự.
Cung Thiếu Dương và Trần Nghiên Nghiên không gửi thiệp mời cho Châu Lệ Đồng, nhưng cô ta nói với Mộ Diệc Thần muốn tham dự, vậy nên Mộ Diệc Thần đồng ý để cô ta đi theo.
Bởi vì Mộ Diệc Thần đi đón dâu, cho nên Châu Lệ Đồng được Tiểu Vương đưa tới, không hề ngồi cùng xe với anh.
Lúc này cô ta đang ngồi cùng mấy cô gái xinh đẹp nổi tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Mộ Diệc Thần và Tô Vũ Đồng đang cùng cô dâu chú rể đi vào, ánh mắt nổi lên đốm lửa.
Đồ phù dâu và đồ phù rể đều là đồ đôi, mặc trên người Tô Vũ Đồng và Mộ Diệc Thần vô cùng hòa hợp đẹp mắt, mọi người ở đó dự đám cưới không những khen cô dâu chú rể đẹp đôi, ngay cả phù dâu phù rể cũng không bỏ qua, đồng loạt khen ngợi dữ dội.
Châu Lệ Đồng nghe thấy tiếng mọi người xung quanh khen bọn họ đẹp, ngọn lửa ghen tức trong ánh mắt càng thêm rực cháy.
Cô ta vốn muốn đến xem hôn lễ này mở màn cho sự bế tắc của Trần Nghiên Nghiên và Cung Thiếu Dương, không nghĩ lại tổ chức được như mong đợi, còn để cô ta nhìn thấy cảnh này.
Bà Cung thực sự vô dụng, nay cả hôn lễ cũng không ngăn cản được, thật không biết làm ăn được cái gì!
Châu Lệ Đồng dồn toàn bộ sự chú ý tập trung vào Mộ Diệc Thần và Tô Vũ Đồng, ngay cả mấy cô gái nổi tiếng bên cạnh nói chuyện với cô ta cũng không nghe thấy.

Mấy người đó tuy không nổi tiếng như cô ta, nhưng tốt xấu gì cũng đều là con gái nhà danh giá, thấy thái độ thờ ơ của cô ta, ai nấy trong lòng đều rất không vui, đồng loạt chuyển bàn.
Đợi khi cô ta phản ứng lại, cái bàn này chỉ có mỗi mình cô ta.
Bởi vì Mộ Diệc Thần sắp xếp khá kín, không còn chỗ trống, chon nên sau đó người đến đều là những bệnh nhân trước kia của Cung Thiếu Dương, mọi người ngồi cùng cô ta.
Thấy người bên cạnh cô ta thân phận không tương xứng, trong lòng cô ta vô cùng dè bỉu, đứng dậy lập tức đi về phía bàn của đám Mộ Diệc Thần.
-Lucas em muốn ngồi cùng anh.
Bàn này là chuẩn bị cho cô dâu chú rể và phù dâu phù rể, cho nên vẫn còn thừa 4 chỗ.
Cô dâu chú rể bây giờ đang ở trên sân khấu, bên dưới ngồi vẫn chỉ có Mộ Diệc Thần, Tô Vũ Đồng cùng Thôi Chân Hy và Cung Thiếu Vũ.
Châu Lệ Đồng nói xong, liền ngồi xuống bên cạnh Mộ Diệc Thần, còn cố ý dịch ghế sát lại gần anh.
Mộ Diệc Thần không nói gì, cũng không có nhiều biểu cảm dư thừa, cứ ngồi lặng lẽ như vậy, không ai biết anh đang nghĩ gì.
Tô Vũ Đồng thấy Châu Lệ Đồng cách Mộ Diệc Thần gần vậy, trong lòng vô cùng không thoải mái, lạnh nhạt liếc nhìn cô ta, trong ánh mắt có chút chế giễu.
Cô biết dựa vào quan hệ của Châu Lệ Đồng và Nghiên Nghiên, Thiếu Dương sẽ không mời cô ta, cho nên chỉ có một cách giải thích, đó chính là cô ta đi theo Mộ Diệc Thần tới.
Cô ta gây nên hiểu lầm mâu thuẫn cho Nghiên Nghiên và Thiếu Dương, không nhận được thiếp mời lại còn có mặt mũi đến đám cưới, da mặt này dày đúng là vô địch.
Châu Lệ Đồng thấy Tô Vũ Đồng dùng ánh mắt chế nhạo nhìn cô ta, lạnh lùng nhếch môi, cố ý khoác tay Mộ Diệc Thần.
Chân Hy luôn để ý đến hành động của Châu Lệ Đồng, thấy cô ta ra vẻ thông minh xinh đẹp, đưa tay cầm tên bàn lên, chỉ lên chữ bên trên, cười nhẹ nhàng:
-Cô Châu, cô không biết chữ sao? Bàn này là tiếp đãi phù dâu phù rể, bên trên không có tên cô đâu.
Lẽ nào cô ta không ngại chút nào sao?
Cô ta hại Vũ Đồng, lại làn tổn thương Nghiên Nghiên và Thiếu Dương, sao còn có mặt mũi qua đây ngồi cùng bọn họ?
Châu Lệ Đồng nghe thấy lời này của Thôi Chân Hy, lắc cánh tay Mộ Diệc Thần, nũng nịu nói:
-Lucas, khách bên đó, em không quen biết ai, em ngồi đây được không?
Cô ta biết tiệc cưới này là Mộ Diệc Thần tặng cho Cung Thiếu Dương, cho nên chỉ cần anh mở miệng, cô ta không cần giải thích với bất cứ ai.
Tô Vũ Đồng nhìn cô ta lắc cánh tay Mộ Diệc Thần, ánh mắt hơi thay đổi có nét giận dữ lướt qua.

Kẻ mạo danh này, sao lại kinh tởm như vậy!
Mấy năm nay, cô ta lấy tên mình, rốt cuộc làm nũng Mộ Diệc Thần bao nhiêu lần!
Mộ Diệc Thần tuy vẫn im lặng, nhưng ánh nhìn khóe mắt vẫn để ý đến Tô Vũ Đồng, thấy Châu Lệ Đồng thân với mình, biểu cảm của cô rõ ràng có thay đổi, anh có thể nhìn thấy rõ ràng ánh mắt cô phảng phất sự giận dữ.
Cô thể hiện như vậy có phải là chứng minh, trong lòng cô thực ra còn có mình, năm ngoái bỏ lại mình đi theo Cố Triều Tịch có lẽ là có nỗi khổ riêng?
Để làm rõ cô còn để ý đến mình bao nhiêu, Mộ Diệc Thần nói với Châu Lệ Đồng:
-Anh dẫn em đến, tất nhiên ngồi cùng anh.
Châu Lệ Đồng nghe được lời này của anh, mắt tràn đầy vui mừng, cười dịu dàng, ngước mắt liếc sang Tô Vũ Đồng.
Dáng vẻ ra oai.
Tô Vũ Đồng tức tối, sự giận dữ trong ánh mắt càng thêm nặng nề, bây giờ cô chỉ muốn vạch trần cô ta, nhưng vừa nghĩ tới đây là đám cưới của Nghiên Nghiên, cô không thể bồng bột, quay đầu nói với Thôi Chân Hy:
-Không khí ở đây không tốt, mình ra ngoài hít thở chút.
Nói rồi, liền đứng dậy.
Thôi Chân Hy hiểu ý của Tô Vũ Đồng, cô không muốn thấy Châu Lệ Đồng, vậy nên đứng dậy nói:
-Quả thực không tốt, đợi mìn, mình đi cùng cậu.
Nói rồi, khoác tay Tô Vũ Đồng.
Cô cũng chẳng muốn thấy Châu Lệ Đồng.
Thật không hiểu đay là người đàn bà độc ác, lại còn có nhiều người thích cô ta như vậy, lượng theo dõi trên weibo lại lên đến hàng triệu người.
Cung Thiếu Vũ nghe thấy Thôi Chân Hy muốn ra ngoài, lập tức đứng đậy theo:
-Chân Hy, anh cũng muốn đi,
Thôi Chân Hy quét mắt nhìn anh, hung dữ nói:
-Đi gì mà đi, con gái chúng tôi ra ngoài hít thở, đàn ông như anh đi theo làm gì, ngồi xuống.
Cung Thiếu Vũ viết cho Châu Lệ Đồng nhiều kịch bản như vậy, cô ta có thể có được sự nổi tiếng như ngày hôm nay, anh cũng có góp phần, cho nên bây giờ cô thấy anh là ghét.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.