Bà Cung hoàn toàn không ngờ, mọi chuyện không đi theo kế hoạch, trong chớp mắt có chút mơ hồ, thẹn quá hoá giận nói: - Bây giờ các tiểu minh tinh hạng ba đều ngạo mạn vậy sao? Có phải cô chê tiền ít, cô ra giá đi! Con trai mình là độc nhất vô nhị trên thế giới, chỉ cần cô rời xa, muốn bao nhiêu cũng được. Loại người này bà gặp nhiều rồi, đều là chờ giá cao. Nếu không phải vì tiền, sao phải dựa dẫm con trai mình. Thôi Chân Hy mất hết kiên nhẫn vuốt mái tóc xoăn sóng, không còn lễ phép gọi bà là cái gì mà bác gái nữa, trực tiếp xưng hô theo cách xưng hô của người Hàn Quốc, nói một câu: - Thưa cô, cho dù cô có coi con trai cô là báu vật, tôi cũng không có chút hứng thú nào với anh ta! Xin lỗi thời gian của tôi rất quý giá, không ở cùng cô nữa, tạm biệt! Nói xong, không ở lại thêm giây phút nào, viền váy tạo thành một độ cong, xoay người thanh lịch hào phóng rời đi. Bà Cung: Bà đến để dạy dỗ cô, sao lại cảm giác bị cô dạy dỗ lại vậy! Thật là tức chết mà! Quá ngạo mạn rồi thật sự quá ngạo mạn rồi! Alice thấy bà Cung giận méo mặt, vội nói: - Bà chủ, bà đừng tức giận, không cần so đo với loại phụ nữ này. Nói không chừng cô ta đang chơi trò lạt mềm buộc chặt, đám diễn viên không phải toàn thế sao, cậu chủ ưu tú như vậy, trừ phi là cô ta bị mù, nếu không sao có thể không có hứng thú, cô ta nói vậy chỉ là muốn bà không theo dõi cô ta nữa, thuận tiện để cô ta tiếp tục qua lại với cậu hai. Alice tuyệt đối không nhằm vào ai, chỉ là nhìn việc mà xét, phân tích cho bà Cung. Bà Cung nghe lời Alice, gật đầu: - Lập tức gọi điện cho cậu hai, bảo nó về nhà đợi tôi. Hôm nay bà nhất định phải thức tỉnh anh, để anh tránh xa Thôi Chân Hy kia ra một chút. Alice thấy bà Cung không tức giận nữa, vội gọi điện thoại cho Cung Thiếu Vũ. Cung Thiếu Vũ đang ở tiệm hoa đích thân chọn hoa, chuẩn bị lát nữa đi tỏ tình với Thôi Chân Hy. Anh quyết tâm một lần không thành, thì hai lần, ba lần...cho đến khi cô đồng ý thì thôi. Anh vừa đưa hoa cho nhân viên gói, thì nhận được điện thoại của Alice, liền để lại địa chỉ cho nhân viên, bảo cậu mang hoa đến cho Thôi Chân Hy, còn mình thì quay về nhà. Bình thường không có việc gì quan trọng, mẹ sẽ không để Alice gọi điện cho anh. Về đến nhà, anh đợi được một lúc thì bà Cung cùng Alice về - Mami. Cung Thiếu Vũ mắt tràn ý cười, đi về hướng bà Cung, thân mật khoác tay bà. - Hừm! Bà Cung tâm trạng không vui, trực tiếp vung tay anh ra, chậm chạp đi vài bước đến sofa ngồi xuống. Cung Thiếu Vũ nhìn Alice, muốn biết mẹ mình đây là đang giận ai? Alice khó xử lắc đầu, chuyện này để bà chủ đích thân nói với cậu hai thì tốt hơn.
Bà Cung thấy ánh mắt Cung Thiếu Vũ hỏi dò Alice, tức giận nói với anh: - Tại sao không trực tiếp hỏi mẹ, con qua đây cho mẹ! Thấy mẹ mình ngữ khí không lành, Cung Thiếu Vũ vâng dạ đi qua, mặt mày cợt nhả hỏi: - Mẫu thượng đại nhân, người sao thế? Tối qua không phải vẫn còn ổn sao? Bà Cung hoàn toàn không quan tâm, nghiêm mặt mắng: - Con đứng yên cho mẹ, nghiêm túc chút đi! - Vâng! Cung Thiếu Vũ giống như một đứa trẻ ngoan, đứng nghiêm. Thấy anh cũng coi như là nghe lời, bà Cung nói: - Thôi Chân Hy đó hôm nay mẹ gặp rồi, con mau chóng chia tay cô ta. Nuôi con trai giống như lập tài khoản chơi game, mỗi ngày bà đăng nhập vào luyện cấp, vung tiền mua đồ trang bị, tốn tiền tốn thời gian, khó khăn lắm mới hoàn thành hết các cấp, lại bị một người phụ nữ gọi là con dâu cướp mất. Đây là số phận làm mẹ chồng, bà sớm đã biết. Nhưng người cướp này nếu là người bà vừa ý, bà đương nhiên sẽ không tức giận, nếu là người bà không thích, vậy bà nhất định sẽ tức chết. Thôi Chân Hy chính là kẻ cướp bà không thích. Bà tuyệt đối không cho phép Cung Thiếu Vũ và cô có quan hệ gì. Cung Thiếu Vũ đơ người, hình tượng đứa trẻ ngoan ban nãy trong chốc lát biến mất, gấp gáp hỏi: - Sao mẹ biết chuyện của con và Chân Hy? Với lại mẹ đã nói gì với cô ấy rồi? Bà Cung giương khuôn mặt trẻ đẹp, trực tiếp đi vào câu hỏi đầu tiên của anh, nói: - Mẹ cảnh cáo cô ta, bảo cô ta tránh xa con một chút! Cung Thiếu Vũ vừa nghe, sốt ruột: - Mami, sao mẹ có thể nói thế với cô ấy, con thích cô ấy, đang theo đuổi cô ấy, mẹ làm vậy là con hết cơ hội rồi! Ôi, thật là không sợ đối thủ như thần, chỉ sợ đồng đội như heo! Hạnh phúc của con! - Tiểu tử thối, con nói ai là heo! Bà Cung tức giận lấy chiếc túi trong tay đánh Cung Thiếu Vũ. Thằng nhóc này thật sự là do bà đẻ ra sao! Ah, thật là tức chết mất. Cung Thiếu Vũ thấy mẫu thượng đại nhân của mình nổi giận, một tay đỡ lấy túi của bà, tuỳ tiện nói một câu: - Dù sao con cũng không quan tâm, con vẫn cứ thích cô ấy. Bà Cung tức giận, đưa tay ra chỉ về anh, nói: - Con nói lại lần nữa cho bà già này nghe! Cung Thiếu Vũ nhún vai:
- Nói một trăm lần con cũng không đổi, mẹ nghe đây, con thích cô ấy, con thích cô ấy, con thích cô ấy... Cung Thiếu Vũ giống như niệm kinh bắt đầu lặp đi lặp lại câu nói, bà Cung tức giận thiếu điều phun máu lên mặt anh: - Mẹ không đồng ý, nếu con còn cố, thì không cần nhận mami này nữa! Lúc này bà càng cảm thấy Thôi Chân Hy là kẻ địch của mình, lại có thể mê hoặc con trai bà đến mức này. Cung Thiếu Vũ mang nét cười trong mắt, không hề đứng đắn: - Mami, mẹ có thể đổi cách uy hiếp khác không? Năm anh cả làm bác sĩ mẹ cũng nói như vậy, năm con làm biên kịch mẹ cũng nói như vậy, không có sự mới mẻ gì cả! Bà Cung: Lửa giận bùng lên vù vù. Bà thật sự muốn bóp chết anh mà! Đây tuyệt đối không phải con trai bà, nhất định ở bệnh viện đã bế nhần rồi. Cung Thiếu Vũ cười không chút quan tâm đến sự tức giận của bà, cười hi hi nói: - Mami, con còn có việc, mẹ đừng làm ầm lên nữa, con đi trước ha. Nói xong, xoay người nhanh chóng chạy đi. Người phụ nữ khi tức giận, là giống loài không nói đạo lí nhất trên thế giới này, đặc biệt là những người phụ nữ tuổi mãn kinh giống như mẹ anh, chọn cách chạy trốn là đúng đắn nhất. - Cung Thiếu Vũ! Bà Cung thấy anh chạy như vậy, tức nhói gan. Alice thấy vậy vội nói: - Bà chủ, cậu hai còn nhỏ, bà không cần chấp cậu ấy, sau này cậu ấy nhất định sẽ hiểu nỗi lòng của bà. Bà Cung nổi giận đùng đùng đập bàn, nói với Alice: - Bà tìm người dạy dỗ Thôi Chân Hy đó một chút, để cô ta biết, đừng có xuất hiện trước mặt Thiếu Vũ nữa. - Vâng! Tôi đi ngay. Alice đáp một câu, lập tức xuống dưới làm. Cung Thiếu Vũ rời khỏi nhà họ Cung, lập tức đi xe đến nhà họ Tô. Chuyện mẹ gây ra cho anh, anh nhất định phải đi giải thích. Thôi Chân Hy sau khi rời khỏi quán cafe, tâm trạng luôn không vui, về đến nhà họ Tô không lâu, thì nhận được hoa Cung Thiếu Vũ gửi đến, cô vừa nhìn tên trên thiệp, thẳng tay ném hoa vào thùng rác. Cô từ nhỏ tới lớn, đã làm gì phải chịu uất ức thế này. Lại có thể lấy tiền làm nhục cô. Cô càng nghĩ càng tức, lấy điện thoại ra chơi game. Đánh, đánh, đánh, tôi đánh chết bà đồ phù thuỷ. Chém, chém, chém, tôi chém chết Cung Thiếu Vũ anh. Cô càng đánh càng hăng, lần đầu tiên được pentakill (giết được 5 mạng liên tiếp)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]