Chương 1113
Ôn Mạc Ngôn cố nén một hồi thì mới giảm đau, hai người nằm ở trên giường, anh ta cũng đã mặc áo ngủ, cuối cùng thì cũng phải thẳng thăn đối mặt với nhau.
Cô ấy rõ ràng là rất gò bó, thân thể nằm sát giường, cách anh ta rất xa.
Ngay khi anh ta đến gần thì cô ấy trở nên căng thẳng.
Anh ta thậm chí có thể cảm thấy lưng cô ấy cứng lại và hơi thở gấp gáp, giống như một đứa trẻ đang bồn chồn.
Càng đến gần thì Bạch Minh Châu càng lo lắng, muốn xoay người tránh anh ta, nhưng mà lại quên mất mình đã nằm ở sát mép giường rồi.
Kết quả là cô vừa nghiêng người liền rớt xuống.
Cảm giác không trọng lượng đột ngột khiến trái tim cô ấy run lên.
Nhưng mà ngay giây tiếp theo cô ấy đã bị một lực mạnh kéo lại.
Bạch Minh Châu ngã vào vòng tay của người đàn ông, hơi thở ấm áp bao quanh khiến cô ấy lâng lâng như đang mơ.
Vòng tay mà cô ấy luôn mơ ước, bao nhiêu đêm thao thức, mong anh ta ôm chặt lấy mình, ở bên mình.
“Anh đã nói sẽ không làm gì em rồi, em đừng căng thẳng như vậy”
“Em xin lỗi..”
“Không cần phải nói xin lỗi anh, anh biết em đang quan tâm điều gì.
Thiện Ngôn đang ở trong cơ thể anh, và anh ta có thể cảm nhận được tất cả những gì tôi làm. Em vẫn canh cánh trong lòng chuyện chính mình đã yêu hai người, vì lẽ đó có cảm giác mình không trung thành có đúng không?”
“Ừm… dù anh có tiếp tục thuyết phục em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-va-co-vo-nho/302635/chuong-1110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.