“Vậy sau này cô còn dám quên tôi không, hử?”
Tô Lạc Ly lắc đầu: “Sau này mỗi ngày tôi đều gửi tin nhắn wechat cho anh, gọi điện cho anh, luôn nhớ anh, được chưa?”
Lúc này Ôn Khanh Mộ mới lộ rã nụ cười hài lòng.
Anh bóp khuôn mặt của Tô Lạc Ly.
“Sau này, chỉ được ăn đêm, chơi game, ngắm cảnh đêm.
với một mình tôi, bằng không sẽ là phản bội, hiểu chưa?”
Tô Lạc Ly không hề nghĩ nhiều, cho rằng anh đang nói tới Mục Nhiễm Tranh.
Cô gật đầu.
Lúc này Ôn Khanh Mộ mới tha cho cô.
Nằm trên giường, Tô Lạc Ly mệt đến mức không chớp nổi mắt.
Tên Ôn Khanh Mộ này lại nhìn như không có chuyện gì!
Rõ ràng anh mới là người ra sức, sao cô lại mệt đến mức.
chết đi sống lại chứ?
Thật không công bằng!
Ôn Khanh Mộ tranh thủ lúc Tô Lạc Ly nghỉ ngơi, cầm điện thoại của cô lên, cài một con chip vào máy, khởi động chương trình.
Đây là một hệ thống theo dõi.
Làm xong tất cả, anh cất điện thoại của Tô Lạc Ly về chỗ cũ.
Bỗng, điện thoại của anh reo lên.
Điện thoại của anh đặt ở đầu giường, máy vừa reo, Tô Lạc Ly liên giật mình.
Tô Lạc Ly mở mắt nhìn điện thoại của Ôn Khanh Mộ.
Người gọi đến: Tiêu Mạch Nhiên!
Trái tim của cô bỗng giống như bị thứ gì đó đâm vào, đúng vậy, Tiêu Mạch Nhiên cũng ở thành phố S, vì thế, Ôn Khanh Mộ đến căn bản không phải là vì cô, mà là vì Tiêu Mạch Nhiên?
Là như vậy sao?
Ôn Khanh Mộ thấy điện thoại reo, đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-that-tre-con/479826/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.