Người cả nhà? Tần Mật Mật tò mò nhìn xung quanh phòng khách, ngay cả con ruồi cũng không thấy, ở đâu người cả nhà? Người nào? Mọi người đang ở đâu?
Cát Tân Na dường như nhìn thấu được nghi ngờ trong lòng của cô.
“Mọi người ai bận việc nấy.” Bà nói với Tần Mật Mật: “Chỉ là đến bữa ăn tối, mọi người sẽ tập trung. Đến lúc đó, bác sẽ từng bước giới thiệu cho con, biết không?”
Tần Mật Mật gật gật đầu, Cát Tân Na yêu thương sờ sờ đầu của cô.
Uhm……Cát Tân na nhìn sơ là người tốt, như vậy…..cô có thể hỏi bà một chút về Khương Thiên Hạo cũng chính là con trai của bà và là vị hôn phu tương lai của mình chứ?
Không không không, hay là thôi đi!
Đại ma đầu mà biết cô tìm hiểu lai lịch của hắn, chắc hẳn sẽ mất hứng đây!
Dù sao…….dù sao nếu cô tìm được cơ hội chạy trốn, cô sẽ đi căn bản không cần hỏi.
Đúng vậy, Tần Mật Mật âm thầm quyết định, coi như mạo hiểm tính mạng, cô cũng muốn trốn đi, sau đó cố gắng đi làm, đem hai mươi triệu trả lại cho Trình Mạn Mạn.
“Đúng rồi, “ Cát Tân Na đột nhiên hỏi cô: “Con chắc là rất quen thuộc Đài Loan? Bác muốn đi shopping, nhưng không có người đi theo. Thiên Mai thì hẹn hò với bạn trai, về phần Thiên Hạo……aizz, tóm lại, con theo bác đi dạo phố, giới thiệu vài chuyện vui cho bác có được không?”
Nghe vậy, Tần Mật Mật nhất thời khổ não đứng lên.
Những chỗ chơi vui? Cô thật không biết người có tiền sẽ đi những nơi nào! Cái này bây giờ thật sự khiến cô nhức đầu!
Đúng rồi! Tần Mật Mật đột nhiên nghĩ tới, lợi dụng lúc đi dạo phố với Cát Tân Na có thể bỏ trốn!
Nếu đã như vậy thì tùy tiện chọn đại một chỗ để đi là được rồi!
“Sao?” Ánh mắt Cát Tân Na mong đợi nhìn cô hỏi: “Bác biết con nhất định chắc biết nhiều chỗ vui nha!”
“Dạ, con với bác đi dạo một chút.” Suy nghĩ một chút, Tần Mật Mật lộ ra nụ cười nói.
Cô quyết định cùng Cát Tân Na đi khu vui chơi thiếu nhi, nơi đó có nhiều người là nơi thích hợp để chạy trốn nhất!
Kế hoạch chạy trốn của Tần Mật Mật cũng không có thành công, bởi vì từ lúc bước ra khỏi cửa đến khi về đến nhà đều có bảo vệ đi theo phía sau, căn bản cô không tìm được cơ hội trốn đi mà cũng không dám trốn, cuối cùng vẫn theo Cát Tân Na trở về nhà họ Khương.
Lái xe vào sân sau khu biệt thự, Cát Tân Na nhìn đồng hồ kim cương trên tay, giọng nói đầy mong đợi: “Bác nghĩ Thiên Hạo chắc đã về, các con cuối cùng có thể gặp mặt rồi.”
Tần Mật Mật chỉ cảm thấy da đầu tê dại.
“Mạn Mạn, con chắc đang rất mong đợi chứ? Mong đợi nhìn thấy chồng tương lai của mình hình dáng ra sao?”
Rất xin lỗi, cô…………không có chút mong đợi nào cả.
Cát Tân Na không nhìn thấy nụ cười trên mặt Tần Mật Mật, rất tự nhiên nói tiếp: “Bác trước kia cũng là như vậy, lần đầu tiên gặp Khương Kính thì rất hồi hộp, tim cứ nhảy loạn xạ.”
Lòng của Tần Mật Mật hiện tại cũng như vậy, chỉ là, cô vì sợ mới như vậy, tuyệt đối không phải hưng phấn. Từ lúc xe lái vào sân sau dọc theo đường đi, cô quan sát xem có con đường nào chạy trốn được, mà cái tường rào của sân sau hình như…………
“Tại sao tường rào của sân sau lại thấp như vậy?” Tần Mật Mật làm bộ tò mò hỏi Cát Tân Na, cô nghĩ có thể chạy trốn ở đó được.
Cát Tân Na ưu nhã giải thích cho cô: “Bởi vì phía sau nó chính là vách núi nên không cần tường rào cao quá.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]