Đưa Tần Mật Mật lên xe, mẹ con Tiểu Lam đưa mắt nhìn xe rời đi.
“Mẹ, con nghĩ, mẹ chắc đang rất vui phải không?” Trình Mạn Trinh hỏi Tiểu Lam.
“Dĩ nhiên.” Bà cười lạnh: “Chúc cô ta may mắn!”
Tới nơi, Tần Mật Mật xuống xe đi theo người nhà họ Khương vào cửa chính khu biệt thự. Dọc đường đi, cô thỉnh thoảng nhăn mày, không tự nhiên cúi đầu nhìn cái đầm hiệu màu trắng nghĩ xem có cơ hội bỏ chạy hay không.
Thật là muốn chết! Trình Mạn Trinh ép cô mặc váy thứ cô ghét nhất hơn nữa còn ngắn và bó sát người, hít thở cũng không được, lộ ra nhiều thịt, chân dài, bộ ngực như đưa ra cho người ta xem.
Tần Mật Mật có cảm giác như mình cái gì cũng không mặc, tay chân cũng không biết đặt nơi nào che phần chân không được, phần ngực cũng không xong. Mặc cái này, lỡ như Khương Thiên Hạo háo sắc cưới cô luôn thì sao? Thật không hiểu nỗi vì sao người giàu lại thích lộ liễu như vậy?
Hơn nữa, bộ trang phục này nghe nói hơn mấy nghìn! Cái nhãn hiệu này cũng không có lương tâm, ra giá cao như vậy mà vải vóc thì không có bao nhiêu……
Mặc dù căn biệt thự rất xa hoa, mỹ lệ nhưng Tần Mật Mật lại không có tâm trạng đi thưởng thức nó, bởi vì giờ phút này cô sắp phải ra pháp trường.
Đi một đoạn đường, bọn họ cuối cùng cũng đến đại sảnh.
“Hoan nghênh Trình Mạn Mạn tiểu thư.” Quản gia Khang đứng trước cửa lễ phép chào hỏi.
Nghe có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-nguoi-dan-ong-ac-ma/2684883/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.