Chương trước
Chương sau
Đưa Tần Mật Mật lên xe, mẹ con Tiểu Lam đưa mắt nhìn xe rời đi.

“Mẹ, con nghĩ, mẹ chắc đang rất vui phải không?” Trình Mạn Trinh hỏi Tiểu Lam.

“Dĩ nhiên.” Bà cười lạnh: “Chúc cô ta may mắn!”

Tới nơi, Tần Mật Mật xuống xe đi theo người nhà họ Khương vào cửa chính khu biệt thự. Dọc đường đi, cô thỉnh thoảng nhăn mày, không tự nhiên cúi đầu nhìn cái đầm hiệu màu trắng nghĩ xem có cơ hội bỏ chạy hay không.

Thật là muốn chết! Trình Mạn Trinh ép cô mặc váy thứ cô ghét nhất hơn nữa còn ngắn và bó sát người, hít thở cũng không được, lộ ra nhiều thịt, chân dài, bộ ngực như đưa ra cho người ta xem.

Tần Mật Mật có cảm giác như mình cái gì cũng không mặc, tay chân cũng không biết đặt nơi nào che phần chân không được, phần ngực cũng không xong. Mặc cái này, lỡ như Khương Thiên Hạo háo sắc cưới cô luôn thì sao? Thật không hiểu nỗi vì sao người giàu lại thích lộ liễu như vậy?

Hơn nữa, bộ trang phục này nghe nói hơn mấy nghìn! Cái nhãn hiệu này cũng không có lương tâm, ra giá cao như vậy mà vải vóc thì không có bao nhiêu……

Mặc dù căn biệt thự rất xa hoa, mỹ lệ nhưng Tần Mật Mật lại không có tâm trạng đi thưởng thức nó, bởi vì giờ phút này cô sắp phải ra pháp trường.

Đi một đoạn đường, bọn họ cuối cùng cũng đến đại sảnh.

“Hoan nghênh Trình Mạn Mạn tiểu thư.” Quản gia Khang đứng trước cửa lễ phép chào hỏi.

Nghe có người kêu Trình Mạn Mạn, cô nhất thời không quen, sửng sốt một chút cho đến khi quản gia Khang nhìn cô với ánh mắt nghi hoặc, lúc này mới vội vàng trả lời: “Chào ông chào ông.”

“Mời đi theo tôi. Cát Tân Na phu nhân đang chờ cô!” Quản gia Khang vừa nói, vừa dẫn Tần Mật Mật đi vào bên trong.

Vừa vào bên trong, Tần Mật Mật liền thấy được cảnh dường như chỉ trong phim ảnh mới có, cô thấy 1 người phụ nữ đang cầm 1 cái tẩu thật dài, tự như trong phim “Thứ phàm bên trong bữa ăn sáng” giống Audrey Hepburn, ngồi nghiêng trên ghế salon. Bà mặc cái đầm liền thân màu đen, khoét ngực sâu……Thấy thế Tần Mật Mật không nhịn được nuốt nước miếng.

Người có tiền quả nhiên thích lộ liễu, Tần Mật Mật âm thầm đưa ra kết luận.

“Con……chính là Mạn Mạn sao?” Không ngờ, Cát Tân Na lại nói tiếng Trung với Tần Mật Mật.

Cát Tân Na đã chờ đợi gặp mặt con dâu tương lai từ rất lâu rồi, vừa thấy Trình Mạn Mạn trẻ tuổi, dáng vẻ dễ thương, bà lập tức ngồi dậy, kéo Tần Mật Mật đến bên cạnh.

Không nghĩ tới bà lại nói tiếng Trung tốt như vậy, không hề lẫn một tạp âm nào.

Cát Tân Na vừa ôm vừa hôn Tần Mật Mật, rất nhiệt tình.

“Cô gái nhỏ dễ thương! Thật là đáng yêu….không ngờ ta lại có cô con dâu dễ thương như vậy, ta thật sự vui mừng!” Cát Tân Na xem ra rất hài lòng.
So với mẹ cả Tiểu Lam của Trình Mạn Mạn, Tần Mật Mật có cảm giác thân thiết hơn với Cát Tân Na. Cái ôm này khiến cho Tần Mật Mật cảm thấy an tâm. Để đáp lại chút nhiệt tình này cũng phải nói chút gì đó? Tần Mật Mật suy nghĩ trong lòng.

“Bác gái, bác khỏe chứ…….uhm……bác……” Tần Mật Mật nói rất không tự nhiên, dù sao cũng là lần đầu tiên gặp mặt, cô thật sự không biết làm sao.

“Không cần khẩn trương, gọi ta Cát Tân Na là được rồi.” Cát Tân Na thương yêu vỗ vỗ tay Tần Mật Mật: “Hoan nghênh con trở thành một thành viên của nhà họ Khương, chúng ta người cả nhà ai cũng rất hoan nghênh con nha.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.