“ Vô Kỵ ”.
Một câu nói đơn giản của Vô Kỵ đã khiến Bạc Nhược không biết làm sao để tiếp tục cuộc trò chuyện trong bóng tối này. Cô thấp giọng gọi tên anh, tâm trạng có phần phức tạp.
“ Bơi lên trên thôi, Diễn Phong sắp xếp ổn thoả rồi ”.
Vô Ky muốn kéo cánh cửa ra nhưng lại bị Bạc Nhược chặn lại. Tuy cô chưa kịp nói gì nhưng anh biết chắc trong lòng cô hiện giờ đang hoài nghi bởi vì Diễn Phong không có đánh tin thông báo, cô là đang nghi ngờ trực giác của anh không chính xác. Là đang sợ rằng một khi anh bước ra ngoài, họng súng kia nhất định sẽ chĩa thẳng vào người anh.
Vô Kỵ nắm chặt lấy tay cô, trong bóng tối ánh mắt anh trước sau vẫn luôn vững vàng kiên định. Bạc Nhược tuy nhìn không thấy nhưng trên người anh toả ra loại khí chất chấn an cô.
Anh nói.
“ Để được ở bên cạnh tôi Diễn Phong cũng đã phải trải qua nhiều khoá huấn luyện cực khổ, bằng không em nghĩ chỉ dựa vào việc có tôi chống lưng cậu ta có thể bình an làm việc cạnh tôi sao ? Từ nãy đến giờ ít nhất đã hơn mười phút, thời gian đủ dài để cậu ta làm xong việc rồi ”.
Bởi vì thân phận của anh đặc biệt nên người có thể ở bên cạnh anh dĩ nhiên không tầm thường. Có lẽ Diễn Phong vì ở bên cạnh anh đã lâu nên đã học được cách tiết chế cảm xúc. Vậy nên có những lúc Bạc Nhược muốn từ anh ta để dò đoán tâm tư của Vô Kỵ là điều không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-ep-phai-yeu/184500/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.