Nụ cười trên mặt Mộ Vũ Nghiên biến mất, hai tròng mắt hiện lên vẻ ghen ghét không tan đi được.
Từ sau khi Đường Hoan trở về, thời gian cô và Đoạn Kim Thần gặp nhau càng ngày càng ít, anh cũng càng ngày càng lạnh nhạt với cô.
Tất cả đều là vì cô ta!
Đường Hoan.
Ở bên kia, Đường Hoan và La Vưu Phi đi chơi cả một ngày khiến tâm trạng cô tốt hơn lúc trước một chút. Cô đã nghĩ thông suốt rồi, cô không thể tiếp tục chìm đắm trong bi thương nữa, chỉ có mạnh mẽ lên thì mới có thể bảo vệ người mà mình muốn bảo vệ.
Cô vừa trở lại Cảng Nguyệt Hồ thì vừa vặn gặp phải Đoạn Kim Thần, nâng mắt lên, tầm mắt hai người giao nhau trong không trung, không khí nháy mắt trở nên cứng đờ.
Nhớ tới chuyện đêm qua, trong mắt cô hiện lên nỗi căm hận, trên mặt lại là vẻ lạnh nhạt định bước vào trong, lại bị người đàn ông nghiêng người cản đường.
“Anh muốn làm gì?” Cô bất giác lùi về sau một bước, sợ anh lại làm ra chuyện quá đáng gì đó.
Không phải cô đa nghi, mà là người đàn ông này thật sự quá nguy hiểm, khiến cô không thể không phòng bị.
Nhìn hành động vô thức của cô, trong mắt người đàn ông lướt qua vẻ nhu tình nhanh đến mức khiến người ta không kịp nắm lấy.
“Đi đâu?” Giọng nói trầm thấp lạnh lùng của người đàn ông vang lên, môi mỏng hơi cong.
Hai tay Đường Hoan nắm chặt lại, lạnh nhạt nói, “Giờ tôi đi đâu cũng cần phải xin phép anh sao?” Cô nở một nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-cam-do-em/1655828/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.