Giữa hai người mặc dù bề ngoài nhìn bình tĩnh nhưng thật ra sóng ngầm mãnh liệt, ai cũng không biết một khi sự thật được phơi bày ngay trước mắt thì sẽ gặp phải hậu quả gì.
Hoặc là cả hai cũng không biết nên đối mặt với nhau như thế nào, thời gian này Đoạn Kim Thần cũng bắt đầu trở nên bận rộn, ngoại trừ mấy ngày chăm sóc Đường Hoan ở bệnh viện ra thì sau khi về nhà, anh dường như lúc nào cũng làm không hết việc.
Như vậy trái lại khiến Đường Hoan thoải mái hơn một chút, ít nhất là không phải đối mặt với anh.
Làm gì có ai muốn tâm trạng mình lúc nào cũng u ám?
Phần lớn thời gian Đường Hoan đều ngồi ngẩn người trong phòng, lúc đứa bé vẫn còn cô luôn nghĩ bất kể là trai hay gái, cô đều hy vọng đứa bé sẽ khỏe mạnh lớn lên, vui vẻ không cần lo nghĩ.
Lại không ngờ rằng đứa bé còn chưa có cơ hội nhìn thấy thế giới này liền rời đi.
Nước mắt cô đã sớm chảy khô, cô vô cảm đứng dậy giống như cái xác không hồn vào nhà vệ sinh tắm rửa, ngâm mình trong dòng nước ấm, khép lại đôi mắt như hai vì sao, cơ thể mềm mại ở dưới nước như ẩn như hiện khiến người ta phải miên man suy nghĩ.
Trong phòng tắm sương khói quẩn quanh, dưới ánh đèn phảng phất như tiên cảnh nhân gian, nhưng gương mặt tiều tụy của cô gái lại khiến người khác phải đau lòng.
Đoạn Kim Thần mở cửa vào liền nhìn thấy Đường Hoan nhắm chặt mắt, trái tim anh đột nhiên co rút lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-cam-do-em/1655825/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.