Không chờ Đường Hoan nghĩ ngợi, giọng nói run rẩy của Đường Vãn Tình lại vang lên, ánh mắt có chút khẩn cầu, hoàn toàn giống với ánh mắt của một người đang sợ hãi ai đó. Dáng vẻ của cô trông không hề giống với việc diễn kịch, thực ra nghĩ cũng cảm thấy biểu cảm hiện tại của cô dành cho Đoạn Lâm Phong là hoàn toàn dễ hiểu. Trước một sự đe dọa dành tới cho bản thân, dù cho cô có mất trí nhớ nhưng bản năng của cô vẫn còn ở đó, đây dường như chỉ là bản thân phòng vệ cơ bản của con người trước một sự nguy hiểm đang xuất hiện ở trước mắt mà thôi.
“Vậy thì chúng ta đổi nhà hàng khác vậy.” Đường Hoan nhẹ nhàng nói, chuyển hướng về phía xe, đưa Đường Vãn Tình tới một nhà hàng khác dùng bữa.
Nói một cách công bằng, cô cũng không muốn ngồi chung trong một bầu khí để dùng bữa với Đoạn Lâm Phong, nếu như không phải vì muốn thăm dò Đường Vãn Tình, sao cô có thể tới đây được chứ.
Sau khi dùng bữa với Đường Vãn Tình xong, cô đưa Đường Vãn Tình quay trở về nhà họ Đường, còn cô trở về biệt thự. Màn đêm từ từ buông xuống, dùng bữa tối xong Đường Hoan liền nằm ngay ngắn trên sofa xem tivi, hai mắt cô hướng về phía màn hình nhưng trên đó đang phát nội dung gì, cô hoàn toàn không hề hay biết. Cô đang nghĩ đám người xuất hiện trong buổi tối hôm đó là ai, còn cả người đàn ông đeo mặt nạ rốt cuộc có phài lão gia hay không? Ngẩng đầu ngước mắt nhìn lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-cam-do-em/1655794/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.