Không chờ cô nghĩ ngợi nhiều hơn, bên tai bỗng nhiên truyền tới một giọng nói, cúi đầu nhìn thấy Đường Vãn Tình vẻ mặt đau đớn ngồi trên nền đất, đưa tay phủi bụi trên quần. Ánh mắt cô không khỏi lo lắng, đi tới bên cạnh Đường Vãn Tình rồi khụy gối:
“Đường Vãn Tình, cô không sao chứ?”
Đường Vãn Tình hai mắt rưng rưng ngẩng đầu, đôi lông mày nhíu chặt, rõ ràng rất đau đớn nhưng lại cố gắng gượng.
“Chị không sao.”
Nói muốn đứng dậy, nhưng vết thương trên chân khiến cô không khỏi đau đớn, một lần nữa ngã xuống đất. Đường Hoan định đưa tay đỡ lấy cô, nhưng cánh tay còn chưa kịp chạm tới Đường Vãn Tình, cả người bỗng rơi vào trong vòng tay của ai đó. Cô hoảng hốt giật mình, hai tay vòng lên cổ của người đàn ông, ngước mắt nhìn lên khuôn mặt căng thẳng gần kề trước mắt.
“Đưa cô ấy tới bệnh viện.” Giọng nói lạnh lùng của người đàn ông vang lên, sau đó bế Đường Hoan sải bước rời đi, để lại một mình Đường Vãn Tình tròn mắt nhìn theo họ.
Người trợ lý đi tới bên cạnh Đường Vãn Tình, kính cẩn nói: “Cô Đường, mời đi bên này.”
Đoạn Kim Thần sau khi đặt Đường Hoan ngồi ngay ngắn ở phần ghế sau, chiếc xe phi như bay trên đường, bầu không khí trong xe ngột đến ngạt thở, ai nấy đều im lặng không lên tiếng. Ngoảnh đầu nhìn ra cảnh sắc không ngừng bay nhanh ở phía ngoài cửa sổ, Đường Hoan quay đầu nhìn vào khuôn mặt anh tuấn của người đàn ông, bờ môi đỏ khẽ động.
“Sao anh lại xuất hiện trùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-cam-do-em/1655793/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.