Mọi kí ức của buổi tối ngày hôm vẫn còn vẹn nguyên như cũ, câu nói từ chối của Đoạn Kim Thần như một nhát dao đâm sâu vào trong trái tim cô. Có lẽ cảm giác mơ hồ chính là vậy, rõ ràng biết trước là rất đau, nhưng vẫn can tâm tình nguyện chấp nhận nó.
Sau khi dùng xong bữa sáng, Đường Hoan tới công ty. Suốt dọc đường, các nhân viên khác đều kính cẩn chào hỏi với cô, vừa bước vào trong phòng làm việc, thư kí lập tức mang văn kiện tới, báo cáo về công việc của cô ngày hôm nay.
“Giám đốc Đường, phía công ty bên Pháp có gửi văn kiện hỏi rằng phương án thiết kế của họ đã có hay chưa, yêu cầu phía chúng ta muộn nhất trước năm giờ hôm nay bắt buộc phải giao cho phía bênn họ, còn nữa đây là hai phần văn kiện cần giám đốc kí tên…”
Thư kí sau khi báo cáo lại công việc liền rời đi, Đường Hoan vừa rút ra tập văn kiện, đường dây điện thoại nội bộ bỗng reo lên.
“Alo.”
“Tới phòng làm việc của anh.” Một giọng nói lạnh lùng được truyền ra từ trong điện thoại, không chờ Đường Hoan đồng ý liền ngắt máy.
Nghe thấy giọng nói ấy, Đường Hoan có chút sững người, sau vài giây chần chừ liền cầm lên một phần văn kiện rồi rời khỏi phòng làm việc, di chuyển tới tầng cao nhất của tòa nhà. Đứng ở cửa, hít một hơi thật sâu, đưa tay gõ cửa, chỉ cho tới khi nghe thấy giọng nói trầm thấp từ trong truyền ra, mới đẩy cửa tiến vào. Cả căn phòng với tông màu chủ đạo là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-cam-do-em/1655786/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.