Chết tiệt! Là anh bất cẩn rồi.
Anh sớm biết thân thể cô không chịu đựng nổi, nhưng anh còn hết lần này đến lần khác chiếm hữu cô để thỏa mãn dục vọng tận sâu trong trái tim anh.
“Cậu chủ, đều là tôi không tốt, hôm qua tôi nên ở bên cạnh phu nhân….”
“Không trách dì.” Dì Đồng còn chưa nói xong đã bị Đoạn Kim Thần ngắt lời: “Dì ra ngoài làm việc trước đi, dì hãy chuẩn bị chút đồ bổ để phu nhân bồi bổ cơ thể.”
Đoạn Kim Thần cũng không buồn ngẩng đầu lên mà chỉ nhẹ nhàng dặn dò, đôi mắt nhìn Đường Hoan đang nằm trên giường không rời một phút.
Dì Đồng đáp lại một tiếng rồi gọi những người làm cùng lui xuống.
Anh đưa tay đỡ Đường Hoan dậy, thấy mồ hôi trên mặt cô liền lấy khăn giấy ra nhẹ nhàng lau sạch, sau đó đích thân đút thuốc cho cô uống.
“Khụ...khụ.” Vị đắng của thuốc xộc vào đầu lưỡi, Đường Hoan cau mày, miệng cô hơi hé ra, canh thuốc theo đó từ từ chảy vào miệng, làm cô ho hắng lên một cơn.
Nhìn sắc mặt cô đỏ dần, Đoạn Kim Thần nhanh chóng đặt bát thuốc sang một bên rồi nhẹ nhàng vỗ lưng cô.
Đến nửa đêm, Đường Hoan đang ngủ say đột nhiên nói mơ vài tiếng rất bé: “Tại sao không tin em, tại sao...lạnh...”
Đột nhiên giọng nói của cô thay đổi, cơ thể cũng vô thức co rúm lại, hai lớp chăn đắp lên người dường như không hề có tác dụng gì với cô.
“Hoan Hoan….” Đoạn Kim Thần nghe thấy tiếng của cô lập tức đi đến rồi ôm lấy cơ thể cô.
Cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-cam-do-em/1655780/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.