Nếu như đã biết trong lòng Đoạn Kim Thần không có vị trí của cô, vậy cô đương nhiên sẽ không để mình mang thai đứa con của anh, trừ phi trong lòng anh chắc chắn có cô, nếu không cô sẽ không bao giờ để họ có con, cho dù là trách nhiệm cũng không được.
Đoạn Kim Thần tức giận đến nỗi ngực không ngừng phập phồng, trán anh nổi đầy gân xanh, anh tức giận nhưng lại bật cười: “Được, em giỏi lắm, em cho rằng mình là con giun trong bụng anh sao!”
Bỏ lại câu nói này, anh hất tay cô ra và đá cửa đi ra ngoài.
“Đùng” một tiếng, cánh cửa bị đóng lại, Đường Hoan bị anh hất mạnh lùi lại hai bước, khi cô đứng vững và chạy ra ngoài thì đã không còn thấy bóng dáng của Đoạn Kim Thần nữa rồi.
Cô nhanh chóng chạy ra ban công, nhưng chỉ kịp nhìn thấy xe của Đoạn Kim Thần biến mất trong màn đêm.
Cô thực sự không hiểu tại sao anh lại tức giận như vậy, rõ ràng điểm xuất phát là muốn tốt cho bọn họ, tại sao bây giờ lại là lỗi của một mình cô?
Nếu như anh đã không thể cho con tình yêu thương của bố, tại sao lại muốn để cho sinh linh bé bỏng vô tội này đến với thế giới này và chịu đựng nhiều đau khổ như vậy?
Cơn gió lạnh thổi đến khiến cô nổi da gà, trong đầu dường như có một tia sáng lóe lên.
Nghĩ đến cảnh tượng tối nay, lẽ nào trong lòng anh thực sự để ý đến cô cho nên mới tức giận khi cô uống thuốc tránh thai?
Ý nghĩ vừa xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-cam-do-em/1655728/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.