Mặc dù khu vực Vịnh Nguyệt Hồ đều là biệt thự, nếu như cô nhớ không lầm, nhà của Giang Chi Thịnh ở hướng ngược lại.
Nhìn thấy người phụ nữ mà anh ngày đêm nhung nhớ đứng ở trước mặt, nỗi đau khổ của anh trong những ngày qua đều biến mất: “Anh....anh nhớ em, cho nên mới bí mật đến thăm em, không ngờ lại gặp phải sự cố này, hai mẹ con họ bình thường đều bắt nạt em như vậy sao?”
Ban đầu anh không muốn gây áp lực cho Đường Hoan, lại càng không muốn gây ra rắc rối không cần thiết cho cô.
Nhưng anh thực sự không thể kiểm soát được cảm xúc của mình, bây giờ Đường Hoan đã là vợ người ta, nhưng tình yêu mà anh dành cho cô không hề giảm đi, ngược lại nó còn nhiều hơn trước.
“Em quen rồi.” Cô tránh nói vào vấn đề chính và tự động phớt lờ câu nói phía trước của anh.
Nụ cười trên khuôn mặt anh dần mờ đi, đôi mắt cũng trở nên ảm đạm.
Bây giờ Đoạn Kim Thần chắc hẳn là đến nơi rồi? Có phải anh đang ở cạnh người phụ nữ đó rồi không?
Nghĩ đến đây, tâm trạng cô lại trở nên chán nản.
Giang Chi Thịnh thấy cô một lúc lâu vẫn không nói gì, anh biết khi cô không vui sẽ không thích nói chuyện, anh bước tới và muốn ôm cô để an ủi cô.
Anh không muốn thấy cô thể hiện ra biểu cảm này, bởi vì anh sẽ đau lòng.
Nhưng khi anh tiến lên một bước, Đường Hoan đột nhiên lùi lại một bước, kéo dài khoảng cách giữa hai người.
Giang Chi Thịnh rất đau lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-cam-do-em/1655709/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.