Đường Vãn Tình va người vào góc bàn trà, gương mặt nhăn nhó vì đau đớn.
“Mẹ, cô ta nhất định điên rồi, con lập tức sẽ đưa cô ta xuống đây.”
Đường Vãn Tình nhịn đau rồi từ từ đứng dậy, đuổi theo Đường Hoan. Đường Hoan lúc này chẳng khác như một con ruồi mất đầu, mọi thứ xung quanh đều lạ lẫm, khiến nỗi hoảng sợ trong lòng cô càng dâng cao hơn. Lên tới tầng ba, chạy vào trong một căn phòng, muốn đóng cửa nhưng lại bị hai cánh tay của Đường Vãn Tình ngăn cản, dồn lực đẩy khiến Đường Hoan phải lùi về phía sau vài bước.
“Đường Hoan, cô đang giả ngu giả ngốc gì thế?” Đường Vãn Tình nhìn vào gương mặt đầy hoang mang của Đường Hoan, sự nghi ngờ trong ánh mắt ngày càng để lộ rõ hơn.
Hai cánh tay Đường Hoan run rẩy ôm lấy người, không ngừng lùi bước về phía sau, đôi mắt cô tràn ngập vẻ hoang mang và lo lắng. Khi lùi tới góc tường, cô sợ hãi ép sát mình vào đó, dường như như vậy có thể khiến cô cảm thấy an toàn.
Đường Hoan rốt cuộc đang chơi trò gì vậy? Nhưng nhìn bộ dạng cũng không giống với việc đang giả vờ, có khi nào cô đã mắc bệnh tự kỷ rồi hay không? Đường Vãn Tình có một người bạn làm bác sĩ, trước đây đã từng nghe nói qua về biểu hiện của bệnh tự kỷ, không thích nói chuyện, sợ người lạ, hoảng sợ khi ai đó tiến lại gần, biểu hiện hiện tại của Đường Hoan đều phù hợp với tất cả những điều trên. Có điều trong lòng vẫn chưa chắc chắn, thử cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao-cam-do-em/1655657/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.