- Cậu trở về khi nào vậy?
Tích Lãng quả thật khó chịu, bản thân như nằm trên bàn nung lửa, muốn nói gì đó với Lục Nan Hy nhưng môi mấp máy mấy lần vẫn không ra một lời nào. Nễu đã không nghĩ ra được vậy thì đừng nói, bằng không nói bừa cô lại tiếp tục giận mà thôi. Nhưng vẫn là tò mò, cô quen biết Hứa Vy Bối?
Lục Nan Hy rất nhanh quét mắt đến tay Doãn Dĩ Vương nắm chặt tay Hứa Vy Bối, ngạc nhiên vô cùng, khoé môi cứng đờ đối ánh mắt Doãn Dĩ Vương là chấp nhất. Thì ra, chuyện này diễn ra mà cô chưa từng nghĩ đến, trái đất này thật nhỏ bé quá đi, chân nơi nào cũng gặp người quen.
- Tớ về đã được 1 tuần.
Hai cánh môi đầy đặn Hứa Vy Bối cười như không cười, cảm nhận rõ tay Doãn Dĩ Vương vẫn nắm chặt tay mình, hoàn toàn biểu cảm là gượng cười, vương mắt nhìn đến ánh mắt anh đang chìm đắm nhìn cô như cũ, hình như đây thật sự không phải thời gian để hai cô trò chuyện, dù sao Hứa Vy Bối cũng đã trở về, thế nào cũng sẽ thôi.
- Về.
Ngô Kỳ Phong nãy giờ vẫn là cảm nhận bản thân đáng thương, bóng đèn lớn nhất thế giới, ngồi yên ở trong góc không nhúc nhích thầm quan sát "hội bàn đào" trước mắt. Chợt nhận thấy ánh mắt Lục Nan Hy liếc về phía mình, Tích Lãng đã ngay lập tức đứng dậy theo sau cô, không cần cô nhiều lời, âm thầm lấy lòng cô, không phải hắn rất biết nghe lời sao? Cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-thuc-khong-co-dao-ly/3262340/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.