- Bối Bối, tiến phòng 0009.
Tích Lãng ngồi bắt chéo chân ở dãy sopha dài đen tuyền, gương mặt tuấn mỹ như có như không càng mỹ, mỹ đến mức ảo, ánh mắt lạnh nhạt, phóng đến người ta bao trùm uy phục uy quyền, trên người đơn giản sơmi thoát hai cúc, bên cạnh chiếc vest khoác như có như không, là không cần thiết nữa rồi, xung quanh tối om như mực, Ngô Kỳ Phong bên cạnh cũng đưa mắt nhìn Hứa Vy Bối đằng xa bạo dạn tiến gần, đưa ngón tay thon dài chạm đến gò má Ngô Kỳ Phong như trêu đùa, đến lúc anh định cầm lấy tay cô thì cô đã lướt qua đi đến Tích Lãng, mang theo một chút nước hoa âm dư, cả một gian phòng hoàn toàn nước hoa cùng hơi thở nữ nhân duy nhất chiếm lấy.
- Lãng, anh tâm trạng không tốt?
- Cút.
Hứa Vy Bối không cam tâm nhưng cũng không dám đến gần nữa, nhất thời bị xua đuổi như vậy có chút ngẩn người, cũng không nghĩ bản thân xui xẻo như vậy đâu, cô vô tình nghe ngóng được những người khác bảo rằng nếu may mắn hầu được Tích tổng rượu thì là nhận được tiền thưởng mà bao gồm tiền lương cùng tiền thưởng thêm cũng không có cửa bằng một nửa. Thực sự nhiều đến mức đó ư? Chỉ cần nghĩ thôi cũng muốn ngồi không yên.
Nhưng tình cảnh hiện tại thì, thật khóc không ra nước mắt, có thể nào nghĩ lại cho cô cơ hội khác không? Sẽ không phí một lần thử đâu.
- Em chỉ hầu rượu, sẽ không làm phiền anh được không?
Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-thuc-khong-co-dao-ly/3262339/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.