- Ưu Tĩnh Tập, tôi thực sự đã khỏe rất nhiều, có phải xuất viện được....
Còn chưa đợi Lục Nan Hy nói hết, Ưu Tĩnh Tập nhíu mày đẹp, đẩy mắt kính trượt khỏi xuống đầu mũi lên cao, mắt híp dài hoàn mỹ, vừa lo lắng giọng điệu xen lẫn bắt buộc tính chất, tay liên tục viết nguệch ngoạc gì đó lên bảng theo dõi, không thèm liếc mắt đến cô một cái.
- Tiền viện phí cô không cần lo lắng nhiều, mà, bỏ qua một bên đi, thiết yếu là, cô thể trạng còn phải được bác sĩ chuyên môn theo dõi, nếu mà nói có thể xuất viện thì...tầm vài tuần nữa, cũng có thể dài hơn, nhưng nhìn đi, bên ngoài khuôn viên khoáng đãng, môi trường sống chống khuẩn tuyệt đối, là nơi lí tưởng...
- Lí tưởng a? Chắc duy chỉ từ miệng bác sĩ mới nói ra những câu thế này thôi. Những người bình thường giống chúng tôi thì vào bệnh viện chính là điều không hảo mấy. Ừm...tôi có chuyện này thắc mắc mãi, muốn hỏi anh...tôi... còn có thể mang thai nữa hay không?
Cô trong lòng hoảng sợ, đối mặt sợ hãi mà hỏi anh, nhìn thẳng con ngươi đen láy kia không chút gợn sóng, cô mi tâm nhíu lại vì căng thẳng.
Anh nhìn cô, lại trong lòng đang đấu tranh, liệu cô tinh thần hiện tại có thể ngất bất cứ lúc nào vì quá yếu ớt, anh phải xuy xét lời nói.
- Không cần lo lắng, cơ hội chưa bao giờ từ chối một ai.
Nhiều khi, lời nói dối trong y học là không quá đáng trách. Để có thể gánh mọi trách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-thuc-khong-co-dao-ly/3262316/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.