- Có vẻ sau khi khoẻ lại, phu nhân khẩu vị cũng khá hơn nhiều rồi, chủ nhân chắc hẳn đã an lòng hơn. Chứ người còn không mau khoẻ thì chủ nhân rối loạn lên mất, cứ chạy từ công ty đến rồi vội vã trở về, chưa bao giờ chúng tôi nhìn thấy chủ nhân lo lắng như vậy cả.
Cô vừa định múc cháo vào miệng thì dừng ngang, hắn thực sự lo lắng cho cô đến mức như vậy sao? Hôm nay chỉ ăn cháo mạch nha như bình thường nhưng lại thấy ngon miệng như vậy, trong đầu cô còn rõ ràng hình ảnh đêm qua, trong lòng xôn xao muốn gặp hắn.
Cô đưa tay ngoắc lấy nữ hầu nhân nhỏ, cười tươi như hoa anh đào rạng rỡ, thực sự hôm nay cô gương mặt hồng hào phấn nộn xinh đẹp sức sống trở lại rồi, uống ngụm nước vào liền nhỏ nhẹ vào tai hầu nhân nói nhỏ " Này, em gọi điện cho chủ nhân, bảo tôi lại phát sốt đi."
Hầu nhân nhỏ che miệng, ngạc nhiên trợn tròn mắt.
- Phu nhân...người đang là muốn nói dối...
Cô gật đầu.
- Tôi chịu trách nhiệm mà, làm giúp tôi đi, chả nhẽ tôi phát sốt, tôi điện đến, anh ấy tin ư?
- Nhưng!!! Nói dối chủ nhân sẽ không hay đâu, rất đáng sợ, phu nhân cẩn thận một chút... hôm trước...
Cô một mặt buồn bã xua tay, chắc hẳn phải chơi trò "thuyết âm mưu" rồi.
- Thôi, không được thì thôi vậy, tôi vốn dĩ chỉ muốn gặp anh ấy...
Hầu nhân nhìn cô như vậy, lại là không kìm lòng, nhìn dung nhan mỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-thuc-khong-co-dao-ly/3262292/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.