- Phu nhân, hôm nay người vẫn thức khuya đợi chủ nhân sao? Sức khoẻ người đang yếu...em nghĩ người nên đi nghỉ sớm, khi chủ nhân về em sẽ là người thông báo cho phu nhân.
Cô ngồi lẳng lặng ở trước thềm cửa lớn đá phiến, gạch lát đỏ. Mắt mãi mãi nhìn ở cửa lớn mà đợi, đợi một thân ảnh cao ráo một chút, mặt mũi tương đối đẹp đẽ, tính tình trái gió trở trời, thích hành hạ người khác trở về. Ngoài đường lớn, xe chạy ngang rất nhiều, nhưng lại không có tiếng kèn xe quen thuộc de vào sân như cô mong đợi, cũng không có ánh đèn pha của xe chiếu thẳng lên Cẩm Viên cho cô biết hắn đã trở lại.
Dù đã khuya, nhưng cô còn thức, không có hầu nhân nào dám đi ngủ. Họ đủ thông minh để biết được tính tình chủ nhân của họ, dù không thích phu nhân nhưng người bảo vệ phu nhân theo cách riêng của người, luôn dành cho phu nhân một cái nhìn ưu ái, khó để ai dễ dàng làm khó dễ, cho nên họ quyết không được phạm sai sót đâu. Kiểu này là thuộc âu yếm một chút nhưng dạy dỗ một chút.
Một hầu nhân nhỏ tuổi nhất, mặt mày thanh tao như gió mùa hạ, tóc luôn quàng cao, thắt bím thả dài xuôi xuống ngang lưng, nhưng ngược lại, khác xa với mặt mày là có một vết đen bên má phải, dù vậy nhưng vẫn không dấu nổi vẻ xinh xắn vốn có, hồn nhiên khiến người khác không còn để ý đến khiếm khuyết kia. Từ từ cầm áo khoác dày đến che chắn cho cô, cô có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-thuc-khong-co-dao-ly/3262290/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.