Sáng hôm sau dưới sự động viên của mẹ già, cô hùng hổ xách hồ sơ bước ra khỏi nhà.
Trong phòng làm việc, tòa cao nhất của Nhất Thị, tầng 30. Nhất Đằng dựa lưng vào ghế, một tay xoa xoa cằm, tay còn lại miết nhẹ vào thân vậy bút đang cầm trên tay,ánh mắt nheo lại, nhìn ra xa xăm.
Hắn đứng dậy, cơ thể mặc một bộ tây trang đắt tiền, cắt may vừa vặn với cơ thể, hắn khẽ vươn tay làm kéo theo ống tay áo, chiếc áo khoác vest mặc bên ngoài cũng theo động tác vươn tay đó mà chuyển động, làm hiện rõ thân hình rắn chắc của hắn.
Qua cửa sổ sát đất(1),đứng từ phía trên nhìn xuống toàn bộ khung cảnh của thành phố, con người phía dưới vô cùng nhỏ bé, chen lẫn những chiếc ôtô chạy trên đường dày đặc làm cho không khí thêm bận rộn, tấp nập hơn.
Hắn đứng từ trên cao thoải mái phóng tầm mắt ra phía xa, tiếng còi xe ô tô vang lên phía dưới Tòa cao ốc cũng không làm hắn khó chịu mà giảm bớt nét cười trên mặt, Nhất Đằng đưa tay xem đồng hồ,thầm tính toán, đoán là chắc cũng đã sắp đến rồi, nghĩ nghĩ như thế, hắn xoay người bước ra khỏi phòng.
"Nhất Tổng" nhân viên đang làm việc thì thấy Nhất Đằng đi tới nên cúi đầu chào trong mắt chứa đựng bao nhiêu chiêm ngưỡng và yêu mến cũng có e dè và sợ hãi.
Mặc dù rất hâm mộ nhưng họ cũng biết người này không thể đụng vào.
Mấy ngày trước có một nhân viên trẻ tuổi mới vào làm việc ở bộ phận thiết kế, nhan sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-that-luu-manh/221835/chuong-10.html