Chương 2872
Anh nói bệnh nhân cần yên tĩnh.
Ý anh là cô ấy cố ý chạy tới làm phiền Tô Lam nghỉ ngơi sao?
Cô ấy cắn chặt môi, quay người, tức giận thở phì phò đi xuống dưới Tô Lam vẫn sốt cao không giảm, năm mê man trên giường một ngày một đêm.
Trong thời gian này cũng không ăn gì cả, duy trì cơ thể bằng cách truyền dịch dinh dưỡng được Tần Tấn Tài mang tới.
Đêm hôm sau, Tô Lam mơ mơ màng màng tỉnh lại thì phát hiện tay mình bị người khác nảm lấy, cảm giác ẩm ướt, nóng hầm hập khiến cô thấy không thoải mái Cô nhíu mày, chậm rãi mở mắt Ở gối bên cạnh, Quan Triều Viễn nằm sấp nửa người mà ngủ thiếp đi.
Gương mặt anh vô cùng tiều tụy, trên cảm đã có lún phún râu, màu xanh nhạt phủ lên mặt anh, vẻ mệt mỏi vô cùng rõ ràng Cô nhíu mày, muốn rút tay ra.
Nhưng cô vừa động, người đàn ông ghé người vào gối đã bị đánh thức.
“Tỉnh rồi?”
Giọng anh trầm thấp, khàn đặc.
Tô Lam rút tay lại, ngẩng đầu nói.
“Sao tôi lại ở đây?”
Quan Triều Viễn sờ trán cô, cảm thấy cơn sốt đã hạ mới đáp lời: “Anh đưa em về đây”
“ừ”
Tô Lam mơ màng lên tiếng, sau đó lại muốn ngã đầu ngủ tiếp.
Quan Triều Viễn tới gần: “Tắm trước xong ăn chút gì rồi hãy ngủ tiếp có được không?”
Lúc anh nói chuyện giọng nói nhỏ nhẹ, rất thân trọng. Cho dù vậy cũng không có cách nào khiến Tô Lam thoát ra khỏi đêm đen đáng sợ đó.
Cô cau mày: “Không muốn”
Lần đầu tiên Quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi/306322/chuong-2872.html