Chương trước
Chương sau
Tuy trong lòng Tô Lam rất vui khi nghe thấy điều này, nhưng trên miệng vẫn tỏ vẻ không chịu tha thứ: “Anh nói như vậy, tức là nếu có thời gian, anh sẽ ra ngoài lừa các cô gái khác chứ gì?”

Vừa nói, cô vừa thở phì phì sờ lên bụng mình, tố cáo với bảo bối nhỏ trong bụng: “Bảo bối, con có nghe thấy chưa? Thấy cha con bắt nạt mẹ như vậy, sau này ra ngoài con phải hành hạ cha lại cho mẹ biết chưa!”

Quan Triều Viễn quay đầu sang, ánh mắt quét qua người Tô Lam.

Nhìn thấy cô cúi đầu dịu dàng sờ lên bụng mình, tuy rằng trên mặt cố tình làm ra vẻ hung dữ nhưng khóe miệng vẫn treo trên nụ cười, ánh mắt lại càng vô cùng ôn nhu.

Trái tim Quan Triều Viễn chợt dịu lại, anh buông tay phải ra bóp nhẹ vào má cô: “Đời này có bốn người các em là đủ rồi”

Một sự công kích ngọt ngào khác, nụ cười trên khuôn mặt Tô Lam cũng không che giấu được nữa.

“Phải rồi, anh nói chuyện của em cho anh em rồi sao?”

Việc Tô Lam đề cập đến là việc mình đã mang thai.

Quan Triều Viễn gật đầu thành thật nói: “Ừm”

Tô Lam giật mình sửng sốt: “Cái gì?

Anh đã nói cho anh ấy biết?”

Tiêu rồi, tiêu rồi…

Tô Lam vội vàng lấy điện thoại di động ra: Thảo nào hai ngày nay anh trai cô không gọi điện cho cô, cô cứ nghĩ rằng là do anh ấy quá bận rộn.

Nhưng bây giờ hỏi ra mới biết, là tại vì Quan Triều Viễn đã nói với anh trai về việc mình mang thai.

“Tại sao anh không bàn trước với em?”

Trong khi phàn nàn, Tô Lam vừa lướt tìm số điện thoại của Tô Duy Nam, Quan Triều Viễn nhìn thấy động tác này của cô, ánh mắt liền lóe lên.

Anh bẻ vô lăng, tấp xe vào lề đường, đang chuẩn bị ngăn cản Tô Lam.

Nhưng động tác của cô nhanh hơn một bước, điện thoại đã được kết nối “Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi đã khóa máy”

Giọng nói lạnh lùng bên kia điện thoại truyền đến, khuôn mặt Tô Lam liền trở nên nhăn nhó.

“Ơ, kỳ lạ quá, sao lại khóa máy?” Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Trước đây lúc ở cùng Tô Duy Nam, Tô Lam đã từng nói rằng, bất luận có chuyện gì anh ấy cũng không được khóa máy.

Cho dù bây giờ cô đã kết hôn, hai anh em không sống cùng nhau nữa, nhưng ít nhất vẫn có thể liên lạc với đối phương mọi lúc mọi nơi mới được.

Nhưng tại sao anh trai cô lại đột nhiên khóa máy chứ?

“Lẽ nào, anh em giận thật rồi sao?”

Chẳng biết tại sao, Tô Lam không khỏi sởn tóc gáy khi nghĩ đến bộ dạng tức giận của Tô Duy Nam.

Nếu có người muốn bắt nạt cô, từ trước đến nay Tô Duy Nam luôn là người đầu tiên đứng ra bảo vệ cô.

Nhưng nếu cô thực sự mắc phải lỗi gì, chẳng hạn như trốn học, Tô Duy Nam chắc chắn cũng sẽ ra mặt dạy dỗ cô đầu tiên.

Tuy anh ấy không nổi cơn tam bành, nhưng chỉ cần một ánh nhìn thôi cũng đủ khiến Tô Lam run lên vì sợ hãi Cô thật sự rất sợ anh trai mình sẽ tức giận.

Tô Lam không từ bỏ hy vọng, cô bấm gọi cuộc một cuộc điện thoại khác.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.