Ôm Tô Lam đến vị trí phó lái, sau khi Quan Triều Viễn giúp cô cài chặt dây an toàn thì xe từ từ chuyển động.
Anh vừa lái xe vừa nhắc nhở Tô Lam: “Còn nhớ tiệm bánh ngọt thủ công định chế lần trước chúng ta từng đi qua kia không?”
Tô Lam gật đầu: “Đương nhiên là nhớ rõ, em còn nhớ vào thời điểm đó chúng ta còn nhìn thấy ảnh chụp chung của chị Chỉ Manh với Khúc ảnh đế treo trên tường ở trong tiệm nữa”
Quan Triều Viễn gật đầu: “Chỗ đó hình như mới ra loại bánh kem lạnh, còn có một vài món bánh ngọt, anh đưa em đi thử xem sao?”
Kem, bánh ngọt?
Tô Lam lúc này trực tiếp trợn tròn mắt.
Cô không có nghe lâm đâu nhỉ?
Lúc trước chính là bởi vì dặn dò của bác sĩ nên cô mới từ bỏ lẩu, tôm hùm đất, que cay và tất tần tất những thứ mà chính mình yêu nhất.
Nhưng bây giờ Quan Triều Viễn thế mà lại nói với cô là cô có thể đi ăn kem?
“Không thích à? Nếu như không thích thì đổi chỗ ăn cái khác”
Quan Triều Viễn nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của cô bèn cố tình mở miệng đùa cô.
“Làm sao được! Thích, thích chứ Đồ ăn của cửa tiệm đó vô cùng vô cùng ngon luôn, em cực kỳ thích!”
Hai mươi phút sau, xe của Quan Triều Viễn dừng ở cửa tiệm bánh ngọt nọ.
Hai người họ vừa bước vào thì người máy nhỏ ở cửa lập tức phát ra âm thanh chào đón lanh lảnh vui tai.
Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-3/2662398/chuong-3421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.