Chương trước
Chương sau
Lâm Thúy Vân đang chuẩn bị mở miệng, Tô Lam lại sợ cô ấy nói nghiêm trọng lên liền tranh mở miệng trước: “Thúy Vân cô ấy nói quá lên đó! Thật ra em chỉ là bỗng nhiên nôn nghén, cậu ấy không nên xin phép cho em!

Lâm Thúy Vân cau mày: “Nào có nói quá đâu! Nam thần anh không biết đó thôi, cậu ấy xém nữa là phun luôn cả mật ra, tôi thấy sắc mặt cậu ấy không tốt lắm, không yên tâm cho nên mới gọi điện thoại cho anh”

Quan Triều Viễn nghiêm mặt cứ như vậy nhìn cô chằm chằm, không nói chuyện Sau hai giây im lặng, anh không nói lời nào mà bế cô lên.

Lúc này ở cổng trường còn có không ít người.

Hành động không e dè này của Quan Triều Viễn đã nhanh chóng thu hút ánh mắt và sự thổn thức ngưỡng mộ của mọi người.

Khuôn mặt xinh đẹp của Tô Lam đỏ bừng: “Sau khi nôn em đã không sao rồi, anh đừng có như thế, để người khác thấy được ảnh hưởng không tốt đâu!”

“Anh ôm vợ của mình thì quan tâm chuyện của người khác làm gì!”

Khi Quan Triều Viễn nói câu này vô cùng lý lẽ hùng hồn, thế nên Tô Lam căn bản là không có cách phản bác lại.

Lâm Thúy Vân còn ở bên cạnh cười hì hì “Được rồi Tô Lam, cậu cứ ngoan ngoãn nghe lời đi, nam thần anh ấy cũng là lo lắng cho cậu thôi…

Lâm Thúy Vân vừa nói câu này thì tiếng chuông vào lớp trong trường học đột nhiên vang lên: “Ấy, lớp học của viện trưởng Vương sắp bắt đầu rồi, mình phải nhanh chóng trở về đây, nam thần tôi đi trước nhá!”

Quan Triều Viễn gật gật đầu: “Cảm ơn!”

Lâm Thúy Vân nhịn không được cười “khì khì”: “Nam thần còn khách sáo với tôi làm gì, thật là!”

Thấy bóng dáng Lâm Thúy Vân vui vẻ chạy đi, Tô Lam quay đầu nhìn Quan Triều Viễn.

Bởi vì cô thật sự không ngờ được Quan Triều Viễn đối với ai cũng một bộ cao cao tại thượng, dáng vẻ hờ hững thế mà lại sẽ vì hành động nhỏ này của Lâm Thúy Vân mà nói cám ơn với cô ấy?

Không biết vì sao, cô phát hiện ông xã thân yêu nhà mình hình như là càng ngày càng có hương vị của con người hơn rồi.

Cho nên lúc này Tô Lam cũng không còn đi bận tâm ánh mắt của người khác, cô thẳng thần quàng hai tay lên cổ anh: “Ông xã, dạ dày của cục cưng không thoải mái…”

Người này là đang làm nũng sao?

Từ sau lúc mang thai, kỹ năng làm nũng của cô dường như ngày càng trở nên thuần thục.

Nhưng Quan Triều Viễn lại cảm thấy rất là hưởng thụ, anh cúi đầu nhẹ nhàng hôn cô một cái: “Muốn đến bệnh viện khám thử không?”

“Không cần phải khoa trương như vậy, bây giờ em đã gần ổn rồi.”

Quan Triều Viễn bỗng nhiên nghĩ đến khóa học về phụ nữ có thai lúc trước, bác sĩ đã từng đề cập tới Nếu phụ nữ có thai có tình trạng nôn nghén các loại thì có thể ăn một ít gừng, kem hoặc một lượng rất ít đồ ăn có tính hoạt hóa, nhưng tuyệt đối không được tham nhiều.

“Anh đây mang em đi ăn chút đồ ăn ngon”

Vừa nghe thấy có ăn, ánh mắt Tô Lam lập tức sáng rỡ: “Cái này được, đúng lúc em mới vừa nôn sạch sẽ, bây giờ phải lấp lại mới được!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.