Lâm Thúy Vân đắc ý dạt dào: “Điều đó là đương nhiên! Còn không xem mình là ai.”
Tô Lam cười khúc khích: “Lúc nấy nhớ tới cái gì đó phải không?”
Vẻ mặt Lâm Thúy Vân không thể tin: “Tô Lam, cái này mà cậu cũng đoán ra được. Được rồi, mình thừa nhận, thật ra vừa rồi mình nghĩ đến Lục Mặc Thâm, nghĩ đến cảnh anh ấy toàn thân đầy máu năm bên cạnh vách núi nhưng vẫn giữ lấy mình, dịu dàng nói mình không được buông tay”
Không biết vì sao, chỉ cần vừa nghĩ đến cảnh tượng lúc nãy thì nước mắt Lâm Thúy ‘Vân dường như không cần chuẩn bị đã chực trào ra.
Tô Lam nghiêng đầu, vô cùng nghiêm túc nhìn Lâm Thúy Vân, cuối cùng giơ tay nhéo một cái lên chóp mũi thanh tú của cô nàng: “Xong rồi xong tục cưng Thúy Vân của chúng ta thật sự muốn gả cho người ta rồi”
“Nói bậy bạ gì đó? Mình mới không có!”
Tô Lam lại vươn tay nhéo tiếp: “Còn không chịu thừa nhận ha! Vịt chết còn mạnh.
miệng! Cái dáng vẻ bây giờ của cậu rõ ràng đã bị giáo sư Lục mê hoặc hoàn toàn!”
“Không thèm nói chuyện với cậu nữa, mình đi vệ sinh đây.”
Tô Lam cũng vội vàng đứng lên: “Mình cũng đi”
Nói xong, hai người cùng đến nhà vệ sinh Hiện tại là giờ nghỉ ngơi nên trên hành lang không có người nào.
Tô Lam đi vài bước, đột nhiên cảm thấy buồn nôn: “Ọe…
Lâm Thúy Vân biến sắc, vội đi lên phía trước: “Tô Lam làm sao vậy? Có phải không thoải mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-3/2662379/chuong-3411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.