Nhưng nụ cười vui vẻ của Quan Kim Kỳ cũng không khiến cho Quan Danh Sơn bật cười.
Sau đó, Quan Danh Sơn nghiêm mặt nói: "Ăn cơm trước!"
Nói xong bèn cầm đũa lên.
Lúc này, Lục Trang Đài lườm nguýt Quan Danh Sơn một cái, cũng dứt khoát cầm đũa lên nói châm chọc: "Có lời gì cứ nói, vòng vo cái gì chứ."
Quan Danh Sơn cúi đầu ăn cơm, cũng không nhìn Lục Trang Đài lấy một cái, nhất thời bầu không khí trên bàn cơm có chút bế tắc.
Tô Lam ngồi ở đó, cúi đầu đút cho Xuân Xuân ở trong lòng ăn cơm, cũng không nhiều lời, vốn dĩ cũng đã vậy, cô không nói lời nào có lẽ còn đỡ một chút, nói chuyện không chừng sẽ khiến Lục Trang Đài bất mãn.
Thấy vậy, Quan Kim Kỳ có chút không chịu nổi, bĩu môi nói: "Thế này là thế nào? Từ bao giờ người một nhà chúng ta lại trở nên như vậy rồi?"
Lúc này, lông mày của Quan Triều Viễn cũng nhíu lại.
Mẹ Trần ở bên cạnh là người giúp việc lâu năm của nhà họ Quan, thấy bầu không khí không bình thường bèn vội tới trước cười theo: "Ông chủ, bà chủ, hai người nếm thử xem tay nghề nấu nướng của tôi có phải vẫn là hương vị cũ đúng không, có mấy món là tôi học làm theo trên tivi đó."
Lục Trang Đài ăn một miếng rồi nói: "Cũng đã lâu ngày tôi không ăn đồ ăn do bà làm rồi."
Mẹ Trần vội vàng nói: "Bà chủ, nếu bà thích ăn thì tôi sẽ làm rồi đưa đến chỗ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648853/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.