Hồ Mỹ Ngọc nghe thấy mẹ trách mắng mình, cô ta vô cùng phẫn nộ, đau khổ nói: "Mẹ, người đó đã hơn năm mươi tuổi rồi, lớn hơn cả mẹ luôn đó?
Hồ Tinh thở dài, lên trước nắm lấy tay con gái, giọng điệu hoà hoãn: "Mẹ biết tuổi người đó hơi lớn, nhưng người ta có tiền, gả qua đó tha hồ mà tiêu tiền, trong nhà có người hầu hạ, đó không phải là cuộc sống thần tiên sao? Tốt hơn ở đây quỳ xuống thay giày cho người ta mỗi ngày."
Tô Lam và Kiều Tâm phía sau bảng quảng cáo nghe thấy cuộc nói chuyện của hai mẹ con, bất giác nhìn nhau. Vô cùng coi thường Hồ Tinh, vì tiền mà dám để con mình theo một ông già lớn tuổi hơn cả mình, Hồ Tinh đúng là vì tiền mà bất chấp tất cả.
Sau đó, Hồ Mỹ Ngọc nghẹn ngào: "Mẹ, nếp nhăn trên mặt người đó như người già vậy, con nhìn cũng thấy gớm, hơn nữa lần đầu tiên gặp mặt đã kéo con đi thuê phòng, sau này con có thể sống tốt cỡ nào chứ?"
Lúc này, Hồ Tinh đã mất kiên nhẫn, nghiêm giọng nói: "Trước đây con cũng từng theo người già hơn rồi, mẹ biết rồi, có phải con còn nghĩ đến Diệp Vĩnh Thành không? Con bé ngốc, người ta không thích con đâu, bây giờ người ta không những có tiền mà bên cạnh cũng có rất nhiều người đẹp, cho dù con quỳ xuống liếm người ta cũng không biết ơn, con phải từ bỏ đi!"
Lời của Hồ Tinh vừa hay chọt vào nỗi đau của Hồ Mỹ Ngọc, Hồ Mỹ Ngọc điên lên, lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648752/chuong-494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.