Quan Triều Viễn trả lời: “Ba và mẹ anh cãi nhau, hơn nữa còn rất dữ dội, đã nhắc đến chuyện ly hôn rồi.”
Nghe nói như thế, Tô Lam ngạc nhiên hỏi: “Nghiêm trọng như vậy à?”
“Thật ra tình cảm bọn họ đã sớm xảy ra vấn đề rồi, bây giờ chỉ duy trì hôn nhân bằng mặt không bằng lòng thôi.”
Tô Lam ngồi trên giường, do dự một lát hỏi: “Vậy ba và mẹ anh nếu ly hôn thật, anh ở với ai?”
Nghe vậy, Quan Triều Viễn không nhịn cười được: “Anh đã trưởng thành rồi có được không? Cũng không phải đứa trẻ ba tuổi, nhất định phải chọn một người ở cùng. Hơn nữa bọn họ đều có cuộc sống của mình, có bạn bè của mình, cũng sẽ không sống chung với anh. Chỉ có hơi phiền lòng thôi.”
“Được rồi, đừng nói những chuyện phiền lòng này nữa, không phải anh nói có một tin tốt sao?” Tô Lam tranh thủ thời gian chuyển chủ đề.
“Tin tốt chính là mẹ anh về tỉnh thành rồi, em có thể trở về nhà.” Lúc Quan Triều Viễn nói lời này, giọng nói mang theo chút vui vẻ.
“Haizz, hổ già không còn ở núi, khỉ mới có thể xưng đại vương.” Thật ra trong lòng Tô Lam cũng rất vui mừng, dù sao có thể trở về nhà mình, hơn nữa còn có thể mỗi ngày săn sóc Quan Triều Viễn và con, chẳng qua cô cố nhịn không tỏ ra vui vẻ, sợ anh đắc ý quá.
“Sao anh cảm thấy em không vui mừng tí nào vậy? Chẳng lẽ không muốn về nữa?” Đầu kia ghen tuôn hỏi.
Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648727/chuong-481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.