"Nếu như nó có bản lĩnh, còn cần em đến nhờ anh sao? Nói sao thì cũng là cháu của nhà mẹ em, sau này nó được thăng quan thì sau này cũng có ích với nhà chúng ta, anh xem nhà người ta ai mà không nâng đỡ con cháu của mình? Đâu giống anh ngay thẳng trung trực như vậy, may là năm trước em đã dựng một công ty tạo ra sản nghiệp này, Triều Viễn cũng có triển vọng, mấy năm nay phát triển Thịnh Thế không ngừng, nếu không bây giờ anh nghỉ hưu, chỉ dựa vào lương hưu của anh cả cháo cũng không có mà ăn!" Lục Trang Đài luyên thuyên không ngừng.
"Mẹ, mẹ bớt nói vài câu đi." Quan Triều Viễn đã thấy sắc mặt khó coi của ba, vì thế nhanh chóng khuyên nhủ.
Nhưng Lục Trang Đài vẫn không để tâm, tiếp tục lải nhải: "Anh nói em và Triều Viễn hưởng ké được của anh gì rồi? Vì chuyện lần trước của anh mà Triều Viễn phải chạy đến kinh thành nhờ người..."
Lúc này, Quan Danh Sơn tím tái mặt mày, giơ tay hất bát canh nóng mà ban nãy Lục Trang Đài đặt bên bàn xuống đất!
Thoáng chốc, bát canh vỡ tan tành, nước canh văng khắp nơi, còn văng lên cả quần áo của Lục Trang Đài.
Nhìn đống bầy nhầy trên người mình, Lục Trang Đài đứng lên, chỉ vào mũi Quan Danh Sơn mà mắng: "Anh điên rồi à?"
"Đúng là anh không có mang lại lợi ích gì cho em, vậy sao biết bao năm nay em không ly hôn với anh? Đừng nghĩ anh không biết, năm đó em đã sớm có người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648725/chuong-480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.