Lúc này Quan Triều Viễn khẽ nói bên tai Tô Lam: “Thật xin lỗi, đều là lỗi của anh.”
Nghe được anh nhận lỗi, trong lòng Tô Lam giống như tràn vào một dòng suối nước nóng.
Sau đó cô lập tức nói: “Thật ra em cũng có lỗi, em nên thương lượng với anh chuyện tránh thai.”
Quan Triều Viễn bỗng kéo Tô Lam ra, nhìn chằm chằm cô nghiêm túc hỏi: “Anh có một câu hỏi.”
“Anh hỏi đi.” Tô Lam nghiêm túc nhìn anh.
“Lần sau chúng ta rốt cuộc có tránh thai không?” Quan Triều Viễn nghiêm trạng nói.
Nghe nói như thế, Tô Lam sững sờ, sau đó tức giận vỗ vai anh: “Đáng ghét!”
“Đáng ghét gì? Vấn đề anh hỏi rất nghiêm chỉnh mà.” Đôi mắt Quan Triều Viễn lóe sáng.
“Thật ra anh không nghiêm chỉnh nhất.” Tô Lam dùng ngón tay chọt lồng ngực Quan Triều Viễn.
“Có ai không?” Lúc này trong phòng bệnh truyền đến tiếng kêu yếu ớt.
Quan Triều Viễn và Tô Lam lập tức quay người tiến vào phòng bệnh.
Chỉ thấy Quan Danh Sơn đã tỉnh hoàn toàn, nhìn thấy con trai, ông ấy giơ tay lên: “Ba hơi khát…”
“Ba, con lập tức cho ba uống nước.” Quan Triều Viễn vội nói.
Tô Lam tranh thủ thời gian luống cuống tay chân đi rót một ly nước tới, Quan Triều Viễn nhẹ nâng đầu Quan Danh Sơn lên, đưa ly nước đến miệng ông ấy, cho ông ấy uống mấy ngụm nước.
Uống nước xong, Quan Danh Sơn mới thỏa mãn khẽ gật đầu.
Sau đó Quan Minh Sơn giữ chặt tay Quan Triều Viễn dặn dò: “Đừng trách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648709/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.