Mẹ Trần nói xong thì vội vàng chạy vào phòng bếp.
Tô Lam khó hiểu cất bước đi vào phòng khách.
Vừa vào tới phòng khách, Tô Lam đã cảm giác được không khí trong đây đang rất căng thẳng.
Lục Trang Đài im lặng ngồi trên sô pha, còn Quan Triều Viễn thì đứng trước cửa sổ sát đất, anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng, ánh mắt chăm chú nhìn ra bên ngoài, chỉ để lại cho cô cái bóng lưng.
Lúc này, có lẽ Quan Danh Sơn và chị Hồng đã đưa Xuân Xuân đi dạo, còn Minh An thì ở trong phòng làm bài tập về nhà.
Thấy Tô Lam đi vào, Quan Triều Viễn vẫn đứng yên ở nơi đó như thạch cao vậy.
Lục Trang Đài ngước mắt nhìn Tô Lam một cái, không hề nói gì.
Tô Lam thấy khó hiểu hiểu, không phải gần trưa anh còn gọi điện thoại cho cô nói sẽ góp ý với mẹ anh sao? Hơn nữa còn dỗ dành bảo cô cố chịu đựng, nhưng bây giờ là thế nào vậy? Mặc dù cô không thấy rõ mặt Quan Triều Viễn, nhưng lúc này cô vẫn cảm nhận được sự không vui của anh.
Đúng như nói Quan Triều Viễn nói, dù sao Lục Trang Đài cũng là bề trên, có thế nào thì Tô Lam cũng không thể coi thường bề trên, dù cô rất ác cảm việc bà ấy khó chịu mình đủ đường.
"Mẹ." Do dự một lúc, Tô Lam vẫn chào hỏi Lục Trang Đài.
Lục Trang Đài nhìn Tô Lam một cái, lạ ở chỗ là bà ấy không hề không chịu buông tha, cũng không có nhắc tới chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648693/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.