Lục Trang Đài đưa một tờ danh sách đã chuẩn bị sẵn cho mẹ Trần.
Mẹ Trần nhận lấy danh sách từ trong tay Lục Trang Đài, bất đắc dĩ nhìn Tô Lam một cái, ý muốn nói là mình không giúp được cô rồi.
Lúc này Tô Lam cũng bắt đầu kiên cường, nói với mẹ Trần: "Mẹ Trần, dì đi mua đồ đi, một mình cháu cũng có thể giặt sạch những rèm cửa này!"
Nghe thấy lời này, Lục Trang Đài hài lòng khẽ gật đầu: "Ừ, nhớ mệt thì nghỉ ngơi một chút, cùng lắm thì tối hôm nay không có rèm cửa để treo mà thôi."
"Trước tôi nay con nhất định có thể giặt xong và treo lên." Tô Lam nói xong bèn đi tìm giấy nhớ để gỡ rèm cửa.
Nhìn bóng lưng của Tô Lam, Lục Trang Đài nhếch miệng nở một nụ cười lạnh chế giễu.
Tô Lam leo lên trên cái thang, gỡ hết rèm cửa của tầng trên tầng dưới, chỉ mỗi việc này thôi đã khiến cô mệt đến nỗi thở hồng học, dù sao những rèm cửa cũng rất dày và nặng.
May mà trong nhà có khá nhiều phòng vệ sinh, bốn năm cái bồn tắm đều có thể ngâm rèm cửa, Tô Lam dùng chân trần đạp đi đạp lại trên rèm cửa, hơn nữa còn cố ý cất giọng hát.
Mụ già Lục Trang Đài kia muốn chỉnh cô đây mà, cô sẽ không để cho bà ta được như ý, chẳng phải chỉ là chút việc tốn sức thôi sao, cũng không mệt đến chết người được, để xem sau này bà ta còn ra được chiêu hiểm nào?
Lúc cơm trưa, Tô Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648679/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.