Sau khi lên xe, Tô Lam thấy hình như Quan Triều Viễn có chút mệt mỏi, thế nên hỏi: "Hôm nay mệt lắm không?"
"Am mới từ nhà tang lễ quay về." Quan Triều Viễn trả lời.
Nghe vậy, Tô Lam nhướng mày: "Anh vẫn ở nhà tang lễ suốt sao?"
"Mấy người bạn làm ăn cũng ở đó, cho nên anh cũng ở lại một lúc. Hơn nữa, có chút việc xảy ra ở nhà tang lễ, Khởi Kỳ cũng ở đó, là cậu ta giải quyết giúp." Quan Triều Viễn trả lời.
"Xảy ra chuyện gì vậy? Có phải có liên quan đến mẹ con Hồ Tinh không?" Tô Lam tò mò hỏi.
Quan Triều Viễn mím môi cười, nắm lấy tay cô nói: "Em đúng là không cần đoán cũng biết."
Tô Lam cười khẩy nói: "Diệp Thế Vỹ đã chết, chắc chắn mẹ con Hồ Tinh muốn thừa kế một ít của cải tài sản. Năm đó trước khi ông nội qua đời, bọn họ với Tô Mạnh Cương cũng đã từng đi làm loạn, nhưng mà ông nội đã dự đoán trước, sau khi qua đời, toàn bộ tài sản sẽ được quyên tặng cho đất nước, bởi vì ông nội biết dù có để lại tài sản cho ai, thì nhóm người Tô Mạnh Cương cũng sẽ không để cho người này bình yên."
"Chẳng qua lần này bọn họ có chút thê thảm, chẳng những không lấy được chút tài sản nào, mà còn phải gánh thêm khoản nợ khổng lồ." Quan Triều Viễn nói.
Tô Lam nhíu mày hỏi: "Nhưng bọn họ đâu có khả năng trả nợ, có phải những khoản nợ này đều sẽ tiêu hao khi phá sản không?"
Quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648669/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.