Thấy dáng vẻ thất vọng của Kiều Tâm, Tô Lam không khỏi nở nụ cười: "Xin cậu đấy, bọn họ là kẻ thù của tớ, chứ đâu phải kẻ thù của cậu đâu mà. Hình như cậu vô cùng mong ngóng bọn họ gặp xui xẻo nhỉ."
"Tại vì tới không ưa cái dáng vẻ cợt nhả này của bọn họ. Hơn nữa, kẻ thù của cậu không phải là kẻ thù của tớ sao? Ân nhân của cậu cũng là ân nhân của tớ, của cậu chính là của tới, mà của tới cũng là của cậu, đúng không hả?" Kiều Tâm cười nói.
Nghe vậy, Tô Lam cười nói: "Ngoại trừ chồng và quần lót ra, thì cái gì tớ cũng có thể chia sẻ với cậu."
Kiều Tâm biết mình nói sai, lập tức lườm cô một cái: "Tớ không có hứng với chồng và quần lót của cậu đâu."
Nói xong, Kiều Tâm lập tức xoay người đi ra ngoài.
Tô Lam lắc đầu cười.
Lúc gần buổi trưa, Tô Lam bất ngờ nhận được điện thoại của Quan Triều Viễn.
Vừa nhìn thấy người gọi đến là anh, Tô Lam lập tức cười nghe điện thoại: "Tổng giám đốc Quan, không biết anh ở nhà hàng có cho ghi nợ nào vậy? Anh không cần tới đón em, em tự đi được rồi."
Không biết thế nào, mà bây giờ mới nửa ngày không gặp anh, cô lại có cảm giác như cách ba thu. Tô Lam cảm thấy trong chuyện tình cảm, cô càng ngày càng ỷ lại vào anh, mỗi ngày đều muốn ở cạnh anh. Có điều anh cần phải làm việc, mà cô cũng phải dốc sức cho sự nghiệp của mình, bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648667/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.