Nghe vậy, Tô Lam sờ đầu mình, bất đắc dĩ nói: "Em thật sự không nói được rồi, hay là anh nói cho con nghe đi."
Quan Triều Viễn lại cười nói: "Chờ nhóc con lớn lên tự nhiên sẽ hiểu thôi."
"Đều tại anh, làm gương xấu cho con trai." Tô Lam trừng mắt nhìn Quan Triều Viễn một cái.
Quan Triều Viễn cười, nắm tay Tô Lam nói: "Bây giờ mà không làm gương cho nhóc, thì sau này nhóc không theo đuổi được vợ mất."
"Nói bậy." Tô Lam đánh lên mu bàn tay anh một cái, khóe miệng ngậm cười.
"Minh An con ăn nhiều một chút, ăn nhiều mới có thể cao lớn! Xuân Xuân, ăn nhiều chút nhé, mau chóng lớn." Quan Triều Viễn gắp cho Minh An và Xuân Xuân thịt bít tết.
Cúi đầu nhìn Xuân Xuân và Minh An đang ăn uống vui vẻ. Lúc này, Quan Triều Viễn cũng gắp một miếng bít tết đưa tới trước miệng Tô Lam.
"Em cũng ăn nhiều một chút, đầy đặn mới đẹp." Quan Triều Viễn nhếch miệng cười.
"Em không thèm tăng cân." Tô Lam lườm anh một cái, nhìn cảnh một nhà bốn người vui vẻ hòa thuận, trong lòng vô cùng mãn nguyện...
Vào buổi tối, trên giường lớn trong phòng ngủ của căn biệt thự.
Tô Lam dựa vào đầu giường, hai nhóc con Minh An và Xuân Xuân đều tựa vào lòng Tô Lam nghe cô kể chuyện cổ tích.
Kể một hồi, Xuân Xuân đã ngủ mất mà Minh An vẫn còn mở to mắt.
"Xuân Xuân ngủ rồi." Tô Lam kể xong một câu chuyện, cúi đầu hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648598/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.