Tô Lam quay đầu lại chỉ thấy một bóng người mặc vest đen chạy đến.
Quan Triều Viễn đi đến trước mặt cô đã thở hồng hộc, cúi người hít thở.
Tô Lam nhìn thấy anh như vậy thì cau mày. Lòng nghĩ: Sau mà anh thở hồng hộc rồi? Không lẽ chạy trên đó xuống đây? Văn phòng anh ở tầng hai mươi, nếu chạy bộ xuống thì đúng là sẽ thành như vậy, hơn nữa tốc độ anh cũng rất nhanh, cô nhớ thang máy chỉ dừng ở giữa mấy lần thôi.
Lúc này, Tô Lam có chút không nỡ.
Lúc này Quan Triều Viễn bước lên trước, muốn ôm cô vào lòng: “Em đi nhanh vậy, hại anh cứ nghĩ sẽ không đuổi kịp em!”
Tô Lam bị anh kéo vào lòng, hai tay đặt trên ngực anh, có thể cảm nhận được lòng ngực đang phập phồng của anh.
“Anh... đi từ cầu thang xuống hả?” Tô Lam bất giác hỏi.
Quan Triều Viễn hít một hơi rồi mới không vui nói: “Hai thang máy đều có người, đợi thang máy thì không theo kịp em rồi, anh không thể thả em đi nữa!”
Tô Lam nghe vậy thì mở miệng định nói gì đó, nhưng anh lại cúi đầu dùng môi anh phủ lấy môi cô.
“Ừm...” Nụ hôn bất ngờ của anh dọa Tô Lam sợ, nơi này là bậc thang của lối ra vào tòa nhà, người qua lại nhiều vô cùng, hơn nữa lại có rất nhiều người là nhân viên của Thịnh Thế, làm vậy thì điên khùng quá rồi!”
Tô Lam vùng vẫy vài lần, mặt cọ đỏ cả lên.
Mắt cô nhìn đông ngó tây, nhìn thấy có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648590/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.