Tiếp theo, đầu dây bên kia cúp máy.
Nhất thời, Tô Lam có hơi khó xử, cô vậy mà trách nhầm anh rồi.
Hồi lâu sau, Quan Triều Viễn mới ôm lấy vai cô, nói: “Bây giờ có thể rửa sạch nỗi oan cho anh chưa?”
Tô Lam ngước mắt lên, chăm chú nhìn anh hỏi: “Tại sao anh không nói với em là ba anh xảy ra chuyện? Tại sao phải giấu em những chuyện này?”
Tuy anh và Bạch Giai Kỳ không có mối quan hệ không thể công khai nhưng lòng Tô Lam vẫn rất buồn.
Quan Triều Viễn nghe vậy cau mày, nhìn người trước mặt bằng ánh mắt đáng thương, ngón tay lướt trên tóc cô, trả lời: “Em biết đấy, lần này ba gặp phải chuyện quá hóc búa, đối phương muốn đẩy anh và gia đình anh vào chỗ chết, nếu như lần này ba anh không thể thoát khỏi tội danh thì anh và mẹ cũng sẽ chịu liên lụy, vì thế anh không làm thủ tục tái hôn với em ngay, như vậy có thể bảo vệ em và con, cho dù nhà họ Quan có xảy ra chuyện lớn hơn nữa cũng sẽ không liên lụy đến em và Xuân Xuân.”
Tô Lam có thể thấy được sự quan tâm của anh đối với mình trong ánh mắt nhưng cô không đồng ý với lời mà anh nói.
“Thì ra anh chậm chạp không nhắc đến chuyện tái hôn là vì sợ liên lụy em?” Ánh mắt Tô Lam mang theo oán hận.
Một câu không muốn liên lụy của anh khiến cô suy nghĩ rất nhiều ngày, khiến những ngày này cô vẫn luôn rất đau lòng, buồn bã, cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648588/chuong-424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.