"Sao cơ?" Tô Lam nhìn chăm chú vào Kiều Tâm nói.
Chỉ thấy cô ấy hé miệng cười, mang theo tò mò nói: "Phụ nữ ba mươi như sói, bốn mươi như hổ, có phải là thật hay không?"
"Tớ... Làm sao tớ biết được?" Nghe nói như vậy, mặt Tô Lam lập tức đỏ lên, lúc nói chuyện còn hơi ấp úng.
Cách tự nhiên của cô đã bị Kiều Tâm nắm được rồi. bây giờ cô là một người phụ nữ ba mươi tuổi, hơn nữa bên cạnh còn có một người bạn giường lâu dài.
Thấy Tô Lam đỏ mặt, Kiều Tâm cười xấu xa: "Cậu không biết thì còn ai biết đây? Tớ thấy gần đây sắc mặt cậu không tốt, tớ đoán là cậu không được thỏa mãn. Cậu đó, cậu nhanh làm hòa với Quan Triều Viễn đi, tớ sợ cậu nghẹn đến hư luôn!"
"Đáng ghét!" Tô Lam cúi đầu nhìn thoáng qua bàn làm việc, cầm lót chuột ném về phía Kiều Tâm.
Kiều Tâm nhanh tay lẹ mắt nhanh chóng đóng cửa, miếng lót chuột bị ném trúng cửa, sau đó rơi xuống đất.
Sau khi Kiều Tâm đi, Tô Lam cảm thấy chán nản, quay lại ngồi lên ghế. Cô muốn dốc sức tập trung vào công việc, nhưng cứ luôn thất thần...
Chạng vạng tối hôm đó, Tô Lam tan làm sớm tự mình đi đón Minh An tan học.
"Ma mi, sao mẹ lại có thời gian đến đón con tan học vậy?" Minh Anh nắm tay Tô Lam, vô cùng vui vẻ.
Tô Lam vừa đi vừa cúi đầu nhìn Minh An cười nói: "Hôm nay ma mi nhớ Minh An cho nên mới đến đón Minh An tan học đó."
"Vậy sau này ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648579/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.