"Giờ một mình cậu ăn no rồi, cả nhà không lo đói mà ngày nào cũng tận hưởng cuộc sống, cậu có chuyện gì để phiền lòng? À, tớ biết rồi, có phải phiền lòng vì mãi chưa tìm được bạn trai ưng ý đúng không?" Để che giấu sự chán nản trong lòng, Tô Lam trêu Kiều Tâm.
Nghe thấy vậy Kiều Tâm không vui, nói: "Người ta xem cậu như bạn thân, muốn tâm sự với cậu, cậu lại chọc tớ, không chơi với cậu nữa!"
Nói xong, Kiều Tâm nhấc mông định đi.
Thấy cô ấy tức giận thật, Tô Lam vội kéo cô ấy lại dỗ dành: "Đều là lỗi của tớ, chỉ đùa cậu tý thôi mà, mau nói đi, rốt cuộc cậu có chuyện phiền lòng gì? Để tớ giải quyết muộn phiền cho cậu."
Lúc này Kiều Tâm ngồi lại xuống ghế, ngại ngùng cúi đầu, cô ấy nghịch móng tay của mình nói: "Tối qua..."
"Tối qua làm sao? Đừng bảo cậu tìm thấy nửa kia rồi nhé?" Tô Lam bỗng nghĩ lệch đi.
Kiều Tâm trừng mắt với Tô Lam một cái, nói: "Cậu đừng đoán mò nữa, cậu nghĩ mình cũng may mắn như cậu, vừa nằm đã nằm vào vòng tay của Tổng giám đốc Thịnh Thế?"
"Giờ tớ đang nghi ngờ không biết đây là may mắn hay là bất hạnh nữa." Nghe thấy thế, Tô Lam khoanh tay trước ngực nói.
Nói thật lòng, dù cuối cùng cô và Quan Triều Viễn định sẵn phải mỗi người một ngả thì cô cũng không hối hận, ít nhất thì cô từng hết mình vì cuộc tình này, nếu không có Quan Triều Viễn, sao cô có thể cảm nhận được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648577/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.