Nghe vậy, Tô Lam ngừng lại rồi hít sâu một cái, sau đó giả vờ tự nhiên mà từ chối, nói: "Hôm nay không được rồi, em và Kiều Tâm phải tăng ca."
Tô Lam thật sự rất bội phục bản thân, cô có thể nói giống hệt như thật, nhưng chỉ có cô biết hiện tại trái tim của cô đập nhanh thế nào.
Người kia chần chừ một chút, tiếp tục nói: "Hai người chúng ta đã rất lâu chưa tận hưởng thế giới hai người rồi."
Tô Lam nghe thấy trong giọng nói của anh mang theo sự cầu xin, bọn họ đã chiến tranh lạnh vài ngày rồi, hai người đều ngủ riêng, rất ít nói chuyện, đương nhiên cô cũng cố ý trốn tránh anh, mà anh lại thường xuyên không ở nhà, cho nên anh cũng sẽ không lúng túng.
Cô không hiểu, vì sao anh đã có người khác, bây giờ còn tìm tới cô? Lẽ nào đó là tiêu chuẩn thích cái mới nhưng không ngại cái cũ? Rốt cuộc anh coi cô gì? Anh muốn cô phải đi theo anh cả đời không rõ ràng như vậy sao? Sau đó anh xoay người kết hôn với người con gái vừa đẹp vừa giàu kia?
Nghĩ tới đây, đôi mắt Tô Lam đã chứa đầy nước mắt, cô ngước mắt nhìn lên trần nhà, không muốn cho nước mắt của mình rơi xuống, càng không muốn khiên tiếng nói chuyện của cô mang theo tiếng khóc nức nở.
Sau đó, Tô Lam cứng ngắc nói: "Chúng em đang vội làm một dự án, ngày mai khách hàng phải cần rồi."
Bên kia trầm mặc một lúc, mới nói: "Được rồi, vậy em bận tiếp đi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648560/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.