Cuối cùng, Tô Lam đành bất lực nhìn Quan Triều Viễn: "Này anh nói thật đi, anh nghĩ cho lòng tự trọng của em đúng không?"
Nghe vậy Quan Triều Viễn mím môi cười, nắm chặt tay Tô Lam nói: "Thật ra trong lòng anh thấy vô cùng cảm ơn người bạn trai cũ trời đánh của em, nếu anh ta không lên giường trước thì anh nào có cơ hội lụm được đồ quý giá như vậy."
Lời của anh khiến Tô Lam ngoảnh mặt lại cười, sau đó cô nói bằng giọng rất đứng đắn: "Có cần em nhờ người tìm phương thức liên lạc của anh ta giúp anh không? Để anh đích thân cảm ơn anh ta hoặc có thể gửi tặng anh ta một huy chương danh dự."
"Vậy thì không cần, anh sợ anh ta hối hận quay lại bắt em đi mất, vậy chẳng phải anh lỗ nặng rồi sao?" Quan Triều Viễn cũng cố xị mặt ra, nghe vô cùng nghiêm túc.
Ngay sau đó Tô Lam và Quan Triều Viễn đều không khỏi bật cười.
Rồi bỗng hai người nhìn nhau, vừa cười vừa nắm tay nhau.
Ăn xong bữa trưa, Quan Triều Viễn dắt tay Tô Lam rời khỏi nhà hàng.
Sau khi lên xe, Tô Lam nhìn qua cửa kính xe thấy Diệp Vĩnh Thành dìu cô gái đẹp cùng ăn bữa trưa với anh ta khi nãy ra khỏi một phòng khám tư cách nhà hàng không xa.
Có thể thấy Diệp Vĩnh Thành rất quan tâm cô gái đẹp đó, luôn dìu đỡ cô ấy, thỉnh thoảng còn chạm vào phần da mặt bị Hồ Mỹ Ngọc cào của cô ấy.
"Xem ra lần này Diệp Vĩnh Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648457/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.