Ngay sau đó Hồ Mỹ Ngọc hít sâu một hơi, cô ta cười lạnh lùng nhìn Tô Lam: "Hừ, gặp quả báo? Nói cho cô biết, giờ tôi với mẹ tôi đang sống rất tốt, mẹ tôi đá bố cô rồi, bây giờ bà ấy là vợ chủ tịch, tôi cũng trở thành con gái cưng của chủ tịch, giờ hai mẹ con tôi đeo vàng cài bạc, sống tốt hơn trước không biết bao nhiêu lần. Tôi thấy người gặp báo ứng nên là người ba không có tài cán gì của cô và cả người mẹ ở vậy nửa đời người của cô, phải rồi, nghe nói em gái cô cũng bị người đàn ông khác bỏ rơi, cô ta phải đi nhảy sông mới cầu xin được người đàn ông đó thu nhận cô ta, có chuyện này không?"
Nghe Hồ Mỹ Ngọc kể lể về chuyện của người nhà cô, đương nhiên trừ Tô Mạnh Cương ra, gương mặt Tô Lam đanh lại, không thể nhịn được nữa.
Sau đó Tô Lam đứng bật dậy, cầm ly nước chanh trên bàn hất vào mặt Hồ Mỹ Ngọc!
Trong phút chốc, trên mặt và trên người Hồ Mỹ Ngọc đều là nước, cô ta giận run cả người, bước lên vươn tay định dạy dỗ Tô Lam.
Tô Lam đưa tay ra bắt lấy tay Hồ Mỹ Ngọc, Hồ Mỹ Ngọc trợn trừng mắt, cô ta vô cùng tức giận.
"Tô Lam, cô đừng ức hiếp người quá đáng!" Hồ Mỹ Ngọc bị giữ chặt cổ tay bèn lớn tiếng với Tô Lam.
"Rốt cuộc là ai ức hiếp người quá đáng? Hồ Mỹ Ngọc, nếu cô còn ngang ngược tôi sẽ không khách sáo với cô!" Nói xong, Tô Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648456/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.