Vì thế, cô không thể tha thứ cho anh, cô vẫn không thể buông bỏ được.
Nhưng trời mới biết, cô vẫn yêu anh, yêu đến không thể tiếp nhận được người đàn ông khác, cho dù người đàn ông đó có xuất sắc, có hết lòng hết dạ với cô cách mấy.
Thấy Tô Lam hồi lâu sau vẫn không trả lời, trong lòng Quan Triều Viễn cũng rất phức tạp, anh mới ngẩng đầu lên căn dặn Lâm Minh: “Lâm Minh, đưa Tô Lam về nhà!”
Tiếp đó, xe chuyển hướng về nhà Tô Lam, còn Tô Lam thì âm thầm rút tay mình ra khỏi bàn tay ấm áp đó.
Cô và anh không còn nói chuyện nữa, không khí trong xe rơi vào tĩnh lặng.
Nhưng Tô Lam cảm thấy lòng mình bình tĩnh hơn nhiều, không còn cảm giác sợ hãi nữa, cô biết năng lực của Quan Triều Viễn, anh dốc hết sức mình thì có thể giải quyết hết mối nguy hiểm này.
Không lâu sau đó, Lâm Minh lái xe đến dưới chung cư nhà Tô Lam.
Tô Lam ngước mắt lên, vừa khéo bắt gặp đôi mắt đen láy của Quan Triều Viễn. Tô Lam có hơi áy náy khi đối mặt với đôi mắt này, thấp giọng nói: “Tôi về đây.”
Nói xong, Tô Lam quay người giơ tay mở cửa xe.
Nhưng vào lúc tay cô vừa chạm đến cửa xe thì đột nhiên một cánh tay bắt lấy cổ tay cô!
Tô Lam giật mình, không biết anh đang định làm gì. Lập tức trong lòng cô có dự cảm không lành, không lẽ anh mượn cớ giúp đỡ cô mà không cho cô về nhà?
Lát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648392/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.